Đã ba ngày trôi qua kể từ khi đến tập đoàn Thịnh Đằng ký hợp đồng, điều khiến Đường Hiểu cảm thấy tiếc nuối chính là, cậu lại không gặp Cốc Tu Cẩn.
Nghe nói anh bởi vì một hạng mục công việc nên phải xuất ngoại, ký hợp đồng với cậu là phó tổng của tập đoàn Thịnh Đằng. Có thể là do Cốc Tu Cẩn phân phó, toàn bộ quá trình đều phi thường thuận lợi.
An Dịch cuối cùng với tư cách là một công ty bảo hiểm mới vừa thành lập một năm, nắm được miếng bánh ngọt lớn Thịnh Đằng, đây chính là một việc rất đáng ăn mừng.
Quả nhiên sau đó chủ tịch liền tặng cậu một phần thưởng rất hậu hĩnh, hai ngàn đồng là số tiền thưởng cao nhất mà cậu có được trong suốt một năm làm việc vừa qua.
Thời điểm Đường Hiểu nhận được tiền, cậu thiếu chút nữa liền nước mắt lưng tròng.
Đây là số tiền thưởng đầu tiên mà cậu có được sau hơn một năm tốt nghiệp. Tuy rằng số tiền này so với lợi nhuận từ miếng bánh ngọt Thịnh Đằng có chút không tương xứng, nhưng với cậu mà nói đó đã là một số tiền rất lớn.
Sau khi nhận được tiền thưởng, Đường Hiểu liền đến ngân hàng gửi một ít tiền về nhà. Còn lại năm trăm đồng nếu không tùy tiện tiêu xài, tuyệt đối có thể chống đỡ hơn mười ngày. Chờ khi nhận được tiền lương tháng sau, cậu cũng không cần phải cắt bớt tiền sinh hoạt.
Vài ngày sau đó, Đường Hiểu cũng không còn liên lạc với người của Thịnh Đằng nữa, chuyện còn lại do giám đốc xử lý. Cho nên Đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-the-chi-dao/6592/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.