Bởi vì đột nhiên có một phần văn kiện khẩn cấp, có thể tăng ca đến hơn bảy giờ, cho nên anh không thể tới đón cậu.
Đường Hiểu biết mỗi ngày Cốc Tu Cẩn đều rất bận, liền nói với anh tự mình sẽ bắt xe bus về, chỉ hàn huyên hai câu cậu liền chủ động ngắt điện thoại.
Bởi vì nếu cậu không chủ động, Cốc Tu Cẩn nhất định sẽ thực thân sĩ cùng cậu tán gẫu một hồi.
Đặt điện thoại di động bên cạnh bàn, Đường Hiểu vô lực rũ vai xuống, công việc đã sắp xếp xong, lại nghe Cốc Tu Cẩn không thể tới đón cậu, cậu vẫn có chút mất mát.
Trước khi tan tầm, Đường Hiểu đem tư liệu đã sắp xếp ngay ngắn bỏ vào ngăn tủ rồi khóa lại, bởi vì không cần phải ra ngoài tìm khách hàng, cho nên khi đi làm cậu cũng không cần mang theo túi công văn.
Ra khỏi công ty, Đường Hiểu dựa theo lộ tuyến thường ngày đi đến trạm xe bus.
Từ sáu giờ đến bảy giờ là thời gian cao điểm của xe bus và tàu điện ngầm, đi đến đâu cũng vô cùng chật chội. Nhìn đám người chen lấn nhau, đột nhiên cậu không có tâm tình ngồi xe bus.
Đường Hiểu sờ sờ túi quần, bên trong còn hai trăm tệ.
Trong khoảng thời gian này, cậu luôn luôn ở biệt thự của Cốc Tu Cẩn ăn uống không trả tiền, trừ bỏ một chút tiền cơm trưa phải trả của mấy ngày trước, cậu gần như không xài đến tiền trên người.
Mỗi lần nghĩ đến chuyện này, cậu đều cảm thấy vô cùng xấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-the-chi-dao/2584593/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.