Nói đến thư phòng của Cốc Tu Cẩn, Đường Hiểu vẫn chưa bước vào lần nào, cậu vào ở biệt thự này cũng chỉ mới hai ngày.
Bởi vì té bị thương, cho nên hơn phân nửa thời gian Đường Hiểu đều nằm trên giường hoặc ngồi dưới lầu, ngay cả cửa thư phòng cũng chưa từng bước tới.
Đường Hiểu đã từng tưởng tượng ra bố cục trong thư phòng của Cốc Tu Cẩn, vốn tưởng rằng phải là màu sắc đen hoặc trắng đơn điệu, dù sao Cốc Tu Cẩn cho cậu cảm giác rất nghiêm nghị, bất quá vẫn là cậu nghĩ sai rồi.
Cảm giác đầu tiên mà thư phòng đem đến cho cậu không phải là sự xa hoa, mà là sự sạch sẽ giống hệt như phòng triển lãm, lọt vào trong tầm mắt chính là giá sách thật lớn dựa vào tường, nó được tạo thành từ rất nhiều ô vuông nhỏ, mặt trên đặt đầy loại sách, nhìn qua có lẽ phải hơn một nghìn cuốn.
Thư phòng không phải là màu sắc đen trắng, mà là màu kem nhu hòa, thanh lịch, trong vắt, lộ ra cỗ khí tức cuộc sống nồng đậm, nhưng lại có một loại không khí nghiêm túc thản nhiên.
Đường Hiểu nhìn sàn nhà bằng gỗ sạch sẽ sáng bóng, có loại xúc động muốn cởi giày, nhưng thấy Cốc Tu Cẩn trực tiếp đi vào, cậu liền dừng lại theo vào.
Ở bên phải giá sách là một chiếc bàn làm việc xinh đẹp, dưới bàn trải một tấm thảm xa hoa, ở một góc bàn chính là chiếc máy tính mà Cốc Tu Cẩn nói đến.
Cốc Tu Cẩn kéo ghế dựa ngồi xuống, sau đó mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-the-chi-dao/2584558/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.