Trước đây nếu xảy ra chuyện như vậy, Tề Tĩnh Uyên sẽ đứng ra chống đỡ tất cả, những người kia muốn phản bác nhưng thuận thế không lên tiếng cuối cùng vẫn có được kết quả khiến bọn họ thoả mãn, nhưng cũng có những người bịa đặt nhân cơ hội tìm vớ, mà cũng chỉ tìm Tề Tĩnh Uyên, thanh danh bị hao tổn cũng chỉ có Tề Tĩnh Uyên.
Bây giờ Tề Tĩnh Uyên giả câm vờ điếc, dạt ra tay triệt để không quản, những người muốn phản bác việc này, hoặc bởi vì thân phận của thái hậu, hoặc bởi vì cân nhắc đủ loại sự tình mà nhất thời cũng không biết nên dùng lý do gì phản bác, việc này cứ như vậy bị gác lại.
Bộ Lễ kỳ thực có thể nói cái gì đây.
Tề Ngọc thân là hoàng đế, từ xem mặt đến thành hôn có đủ các loại quy củ, đến việc định giờ Nạp Cát cũng có xuất xứ.
Bộ Lễ chú trọng quy củ, chú trọng lễ nghi, mà thái hậu nói một câu tiên hoàng báo mộng, quy củ cùng lễ nghi cũng không biết nên nói từ chỗ nào.
Nhìn triều thần vì việc này mà than thở, Tạ Lâm Khê ở đáy lòng cười lạnh.
Tề Tĩnh Uyên từng vì chuyện này mà chịu qua bao nhiêu oan ức, khi đó những triều thần kia đang làm gì. Bọn họ biết rõ Tề Tĩnh Uyên làm hết thảy đều đặt dân đặt đất nước lên đầu, nhưng vì chút lợi ích của bản thân, vì nghi ngờ không rõ chứng cứ, bọn họ không thèm đếm xỉa đến nỗ lực của Tề Tĩnh Uyên, mặt dày hưởng thụ vinh hoa từ những nỗ lực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-than-cua-quan-vuong/1054188/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.