Thời điểm Tử Y mở miệng diễn xướng, tất cả mọi người chưa kịp phản ứng, còn tưởng rằng là kinh hỉ cho thái hậu, kết quả chẳng ai nghĩ tới lại sẽ chấn động như vậy.
Tử Y tất nhiên biết thời gian cấp bách, hắn hát rất nhanh rất bi tráng, nhưng chữ chữ rõ ràng, câu câu ai oán. Người ở chỗ này đều nghe rõ mồn một, có người thậm chí bị giọng hát của hắn làm cho ngơ ngác.
Ngắn ngủi mấy câu nói, cũng đã qua thời gian hoảng hốtaz.
Chờ hắn hát xong, bốn phía yên tĩnh không hề có một tiếng động, mọi người mới phản ứng được hắn đã làm cái gì.
Thị vệ cùng nội giám gần nhất lập tức xông về phía Tử Y, chuẩn bị bắt lấy hắn.
Tử Y kia nhất định là một lòng muốn chết, nếu không phải cũng sẽ không ở trong trường hợp này mà nói ra những câu chữ bi tráng như vậy. Khi những người đó vẫn chưa tới gần hắn, hắn đã vội cầm lấy một thanh đoản đao bên người, tự đâm vào trong ngực của mình.
Thị vệ đi lên trước bắt lấy hắn, thời điểm người bị mang xuống, trên đài đã để lại một vết máu thật dài.
Động tĩnh này rốt cục cũng thức tỉnh những người khác.
Quan chức đến đây tham gia yến tiệc chỉ hận chính mình không thể ngày hôm nay bị bệnh, kể cả bị cho là cùng phe với Nhiếp chính vương cũng còn tốt hơn vạn lần xuất hiện tại chỗ này.
Nhưng bọn họ không có năng lực báo trước tương lai, chỉ có thể trơ mắt nhìn tất cả những thứ này phát sinh.
Thái hậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-than-cua-quan-vuong/1054169/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.