Đêm nay, Tạ Lâm Khê ngủ lại Cảnh Hoa điện.
Đương nhiên, đây là cảnh tượng trong mắt người biết chuyện Kim Nhất, mà ở trong mắt người ngoài, Tạ Lâm Khê lưu lại Cảnh Hoa điện nhất định là đang cùng Tề Tĩnh Uyên thương nghị chuyện gì đó. Điều này làm cho một vài quan chức rất đau đầu, dưới cái nhìn của bọn họ, Tạ Lâm Khê và Tề Tĩnh Uyên cùng nhau thương nghị cả một đêm, khẳng định sẽ đưa ra chiêu thức bọn họ rất khó đỡ được.
Có một số người hữu tâm còn cẩn trọng suy xét tới lui, cả một đêm cũng không ngủ.
Bên trong Cảnh Hoa điện, Tạ Lâm Khê ôm lấy Tề Tĩnh Uyên ngủ say sưa yên tĩnh.
Tề Tĩnh Uyên cũng không ngủ, cả người hô hấp bình tĩnh. Y mở to mắt không nhúc nhích, chỉ nằm đó lẳng lặng nhìn Tạ Lâm Khê đang ngủ say.
Người ngủ là đơn thuần nhất vô hại nhất, Tạ Lâm Khê lại càng như vậy.
Hắn an ổn ngủ ở nơi đó, mi mục như họa, ôn nhuận đến cực hạn.
Tề Tĩnh Uyên nhìn hắn như vậy, trên mặt ngẫu nhiên hiện lên tia cười nhợt nhạt.
Tạ Lâm Khê không hỏi y tại sao biết chuyện của Chương Hiển, trong lòng y thở phào nhẹ nhõm, nhưng cùng lúc lại có chút phức tạp không nói ra được. Việc này nếu ở trên người người khác, nhất định sẽ hoài nghi y cho ám vệ giám sát bí mật các quan lại.
Nhưng ở trong lòng Tạ Lâm Khê, chỉ có sự tin tưởng y.
Đây là điểm khiến Tề Tĩnh Uyên mừng rỡ nhất cùng rung động nhất, vô luận y làm chuyện gì,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-than-cua-quan-vuong/1054163/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.