Nói đến đây, trong mắt Tề Hàn Chương có chút cô đơn. Tề Hàn Chương là Vân Nam Vương thế tử, nhưng càng là chất tử.
Năm đó sau khi thái tổ lên làm hoàng đế, vì để cho huynh đệ ruột thịt vẫn luôn đi theo bảo vệ mình cùng hưởng vinh quang đã tìm Vân Nam cho hắn làm là đất phong. Càng tự tay viết chiếu thư, Vân Nam Vương thế tập võng thay*, hậu thế không thể đoạt vị.
*Thế tập võng thay: 世袭罔替: cha truyền con nối
Vừa bắt đầu, tình cảm huynh đệ đồng tâm là thật. Chậm rãi qua đi, lòng người thay đổi, Vương gia, mặc dù là Vương gia nói một không hai ở đất phong, nhưng cuối cùng cũng chỉ là thần tử của hoàng đế.
Đến đời của tiên hoàng, Vân Nam càng ngày càng không chịu khống chế, thánh chỉ của kinh thành ở Vân Nam càng ngày càng vô dụng.
Cũng may, Thiên Nghiêu quan cách Vân Nam gần nhất có trú đóng mười vạn binh mã đại Tề, cho dù địa giới Vân Nam thật sự có dị kiến gì cũng không dám manh động.
Thời điểm tiên hoàng ốm yếu, dùng lý do đón sinh thần mà hạ chỉ Vân Nam Vương vào kinh.
Vân Nam Vương thì lại lấy lý do bệnh nặng không dậy nổi từ chối, còn viết xuống một phong thư tình cảm dạt dào, nói mình cực kỳ tưởng niệm tiên hoàng, nhớ tiên hoàng đến mức chỉ có thể nhìn một chút chân dung hướng về kinh thành mà bái lạy. Bây giờ vì nguyên do thân thể không thể vào kinh chúc sinh thần cho tiên hoàng, là chuyện ăn năn hổ thẹn cả đời. Vì biểu đạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-than-cua-quan-vuong/1054145/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.