Editor: Sapoche
Beta: Anh Đào
Cuối cùng vẫn không đi giải sầu.
Trần Nhung nói mình không muốn trốn học: “Nửa đường bỏ thầy giáo và mấy bạn học lại thì không được tốt lắm.”
Nghê Yến Quy lại cảm thấy chột dạ: “Đúng thế.” Giọng của cô nhẹ nhàng, thiếu chút lo lắng. Sau đó, cô vốn định công kích trốn học, về sớm để hành động. Nhưng nghĩ lại bản thân mình, nghĩ đến Lâm Tu, vẫn là thôi quên đi. Coi như cô còn trẻ không biết nên làm chuyện sai, bây giờ dừng lại trước vực sâu.
Mao Thành Hồng thấy hai người trở về, cười cười bảo.
Trần Nhung lên tiếng giải thích: “Huấn luyện viên Mao, thật xin lỗi, quấy rầy thầy rồi.”
“Không có việc gì. Về chỗ đi, từ từ luyện tập, chuyện đánh nhau thế này không phải chỉ cần một sớm một chiều là được.” Mao Thành Hồng đưa tay lên, lập tức hạ xuống. Anh ta không hề tiếp xúc thân thể với Trần Nhung, chỉ sợ cánh tay mình dùng nhiều sức quá làm đau anh.
Nghê Yến Quy và Trần Nhung vẫn về chỗ ngồi được sắp xếp lúc đầu là ở hai góc đối nhau.
Nghê Yến Quy quay đầu đi, thỉnh thoảng đưa mắt sang nhìn Trần Nhung. Mỗi lúc này, khoảng cách dài trong phòng học cũng trở nên ngắn hơn, trở nên gần nhau hơn.
Nghê Yến Quy nhanh chóng xoay người.
Ôn Văn nói: “Bài huấn luyện sẽ học tiếp theo là khi tình huống bất ngờ xảy ra phải nhanh chóng điều chỉnh động tác. Chuẩn bị vào tư thế chiến đấu.” Ôn Văn nói xong thì đột nhiên ra quyền.
Nghê Yến Quy chỉ cảm thấy trước mặt mình có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-son-duong-duoi-duoi-ho-ly/952690/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.