Editor: Siro
Beta: Anh Đào
Thông thường Trần Nhung chỉ chừa một cúc áo sơ mi trên cùng, còn lại được anh cài thật nghiêm chỉnh, vô cùng kín đáo. Vạt áo khá dài nên chưa từng bị gió thổi tung lên cả.
Thậm chí Nghê Yến Quy còn không thấy được xương quai xanh của anh. Cô đoán có lẽ anh là kiểu người truyền thống.
Nhưng còn cô thì sao, càng mát càng tốt, không phải quần đùi thì sẽ là quần soóc. Cô có bốn năm chiếc quần dài, nhưng cái nào cũng bị lủng lỗ chỗ, vá chằng vá đụp, loè loẹt đủ loại, không có cái nào ra hồn.
Trước đây, Nghê Yến Quy từng nói với Lâm Tu rằng cô thích nam sinh ngoan ngoãn.
Lâm Tu “Ừm ừm”, nghe tai trái ra tai phải và giới thiệu cho cô một người có tính cách hệt như anh ta.
Cô từ chối hết lần này tới lần khác.
Lâm Tu nói cho cô biết: “Cậu vào nhà trẻ mà tìm đi.”
Lúc trước chưa gặp Trần Nhung, Nghê Yến Quy đã từng mường tượng về một người đàn ông lý tưởng, nhưng trong đầu chỉ là một hình bóng mơ hồ. Có lẽ người ấy sẽ đeo một cặp kính, là một người rất ấm áp, khiêm tốn và lịch thiệp trong mọi hoàn cảnh. Đến khi Trần Nhung xuất hiện, như yêu tinh biến hóa, bỗng nhiên hình bóng này có gương mặt, từ từ được khắc họa lên theo đường nét của anh. Nghê Yến Quy hãnh diện, chẳng phải đây là bạch mã hoàng tử của cô sao?
Vấn đề nối tiếp sau đó là bản thân cô không phải một người hiền lành.
Chiều hôm ấy, Nghê Yến Quy kéo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-son-duong-duoi-duoi-ho-ly/239504/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.