"Nghe nói là thiên kim nhà Triệu thượng thư tài mạo song toàn, kính cẩn ôn lương, hôm nay nhìn thấy, quả thật như thế." Đế vương thản nhiên nói lời như tán dương, thái độ lại có vẻ thờ ơ. Vậy mà bất luận vẻ mặt của hắn như thế nào, Triệu Sương Nhi vẫn cực kỳ hưng phấn. Có thể để cho đế vương nhớ, nàng có tài đức gì? Cứ như vậy xem ra, sau khi vào cung coi như không phải là một sủng phi, phần vị Tiệp dư trở lên không thành vấn đề chứ? Phượng Thiển thu hết thần sắc trên mặt nàng vào mắt, lại không nhịn được trợn mắt nhìn Quân Mặc Ảnh một cái, ngươi hạ chỉ cứ hạ chỉ đi, cần phải nịnh nọt làm gì? Không thấy tiểu cô nương người ta xuân tâm nhộn nhạo sao? Lông mày Quân Mặc Ảnh nhếch lên, ánh mắt nhàn nhạt lần nữa xẹt qua Triệu Sương Nhi: "Trong Thần vương phủ tạm thời chưa có chánh phi, trẫm nhìn tuổi của ngươi tương đương Thần vương, liền ban hôn cho các ngươi. Ngươi có ý kiến không?" Lời vừa nói ra, mọi người đều cả kinh. Nói rất hay rất tốt, thế nào đột nhiên ban cho Thần vương? Năm trước tuyển tú nữ cũng không phải là không có chỉ hôn, chỉ là, vậy điều kiện tiên quyết cũng phải vào cung làm “chủ tử”, mới có thể tiến vào cái khâu này, hôm nay sao lại trực tiếp như vậy? Lúc này sắc mặt Triệu Sương Nhi tái đi. Nàng có thể nói nàng có ý kiến gì không? Ý kiến vô cùng lớn! Nhưng đang ở trong cung, nàng xưa nay cũng biết, ý kiến một cô nương gia không dùng được, hơn nữa đối mặt còn là đế vương quân vô hí ngôn, ai dám có nửa câu "Ý kiến"? Thần vương không có gì không được, chỉ là, đó không phải là người trong lòng nàng muốn! Nghĩ tới đây, Triệu Sương Nhi không khỏi nghiêng đầu nhìn nương nương cạnh đế vương….. Thiển phi nương nương. Mới đầu còn nghĩ muốn cùng vị nương nương này chung sống thật tốt, thậm chí sinh cảm kích, lại thì ra là, đối phương đã tước đoạt quyền vào cung lúc nàng không biết. Nhắm lại mắt, Triệu Sương Nhi dùng sức cắn môi dưới: "Thần nữ…... Không có ý kiến, đa tạ long ân của hoàng thượng." Dưới ánh mắt hoặc đồng tình, hoặc hả hê của mọi người, Triệu Sương Nhi ngây ngô dại dột trở lại chỗ, chỉ cảm thấy ngày hôm nay mặt trời thật độc, chiếu lên nàng cả người cũng hoảng hốt, ngây ngô dại dột. Kế tiếp là mấy nữ nhân một lần, mỗi một người đều ôm trong lòng mênh mông kích động, nhưng khi họ xuống, rồi lại biến thành ngược lại, trừ ủ rũ cúi đầu, chính là mặt ủ mày ê. Bởi vì các nàng, nhận được đều là kết quả giống nhau, hoặc là chỉ cho Thân vương là trắc phi, hoặc là chỉ cho Quận vương Hầu gia, dĩ nhiên không có một người nào có thể vào cung. Lúc này Triệu Sương Nhi không khỏi kinh ngạc. Mặc dù trong lòng vẫn chua xót không dứt, chỉ là người chính là như vậy, khi càng ngày càng nhiều người có cảnh ngộ giống mình thì sẽ sinh ra một loại an ủi. Cầm quyển sách nhỏ kia kêu tên toàn bộ mọi người xong, Lý Đức Thông đứng ra nói: "Năm nay tuyển tú không sai biệt lắm chính là như vậy, cũng không có vòng thứ hai, vòng thứ ba, các tiểu thư đã được chọn, xin mời ở trong nhà chờ ý chỉ của Thánh thượng; về phần không được chọn, liền trở về phủ thôi." Lời này vừa nói ra, toàn trường đều kinh ngạc. Tất cả tú nữ phía dưới, thậm chí là cung nữ thái giám, thái độ mỗi người đều như bị sét đánh một dạng. Trở về phủ có ý là…. năm nay tuyển tú kết thúc như vậy? Tất cả tú nữ, thế nhưng không có một người nào có thể đi vào hậu cung?!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]