Editor: demcodon
Bởi vì có thêm Kỷ phu tử cũng chỉ có ba người, cho nên Hoắc An Lăng cũng không có ý định làm cơm tất niên gì rất phong phú —— chủ yếu vẫn là sợ ăn không hết. Mặc dù nói cơm thừa đồ ăn thừa gì hâm nóng là được nhưng mà năm mới ăn thức ăn thừa ngụ ý vẫn không thỏa đáng lắm.
Cho nên Hoắc An Lăng chuẩn bị đến lúc đó nấu một nồi lẩu. Dù sao ở trong cửa hàng đồ tết ở bên trong cũng có cá gì đó đông lạnh, mài nước bánh mật, măng lạnh, các loại măng khô cũng có.
"A Lăng, A Lăng, bọn họ thật là lợi hại!" Tiếng của A Thập kéo Hoắc An Lăng trở lại như đi vào cõi thần tiên. Vừa thấy A Thập đang dùng sức vỗ tay, hai con mắt sáng sủa.
Không phải là để tảng đá lên ngực đập hay sao? Chịu lực cân đối gì đó rất đơn giản, lúc trước ngực hắn bị một viên đạn bắn vào cũng không có chuyện gì! Hoắc An Lăng có chút khó chịu nhìn người làm xiếc kia lộ ra cơ bắp nửa người trên phồng lên —— hừ, thoạt nhìn chắc nịch nhưng không nhất định đại biểu cho sức lực rất mạnh.
Nói cho cùng Hoắc An Lăng chết không thừa nhận mình ghen tị vì A Thập đang nhìn chăm chú đối phương.
"Được rồi, chúng ta đi mua đồ tết đi." Hoắc An Lăng cho mấy đồng tiền vào trong chén của tiểu cô nương phía trước đến lấy tiền, tiểu cô nương ngẩng đầu cười cười: "Cảm ơn vị đại ca này."
Vẻ mặt của A Thập vừa mới hưng phấn muốn tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-phu/182292/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.