Editor: demcodon
Nghe được lời A Thập nói Hoắc An Lăng vốn muốn rút cánh tay của mình ra thì dừng lại động tác.
Nói thật, hiện tại Hoắc An Lăng suy nghĩ vào một giới hạn vô cùng nguy hiểm, quả thật giống như là hơi nghiêng một thì có thể ra chuyện lớn. A Thập còn cố tình không biết sống chết đi về phía trước mặt dùng sức đẩy một cái.
Hoắc An Lăng nghĩ, còn có thể làm gì đây? Nếu là A Thập đẩy, như vậy thì dứt khoát lôi kéo y cùng té xuống một chỗ là được.
"A Lăng, sờ sờ… thoải mái..." Y cũng không biết Hoắc An Lăng đã ở giữa ngọn nến đèn đất làm ra một quyết định có quan hệ với mình. Lúc này A Thập như là mèo con thèm sữa, dùng làn da ở ngực của mình cọ cọ cánh tay rắn chắc lộ ra bên ngoài của Hoắc An Lăng, với ý đồ giảm bớt xao động trong thân thể mình.
A..., thật kỳ quái, tại sao lại cọ cọ trên người A Lăng thấy thật thoải mái nhỉ?
Hoắc An Lăng vừa mới quyết định thì lại có chút cứng ngắc. Bởi vì động tác không tự giác này của A Thập hắn thậm chí có thể cảm thấy bởi vì A Thập lộn xộn mà chạm được hai hạt nho nhỏ đang nhô lên trên làn da.
Mềm mềm...
Sợ tự rước lấy họa, thậm chí sợ mình có hành vi cầm thú với A Thập hiện tại còn hoàn toàn không biết gì cả mà làm ra cái gì không thể vãn hồi nên Hoắc An Lăng không dám động. Nội tâm của hắn đang giao chiến với kẻ xấu —— quả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-phu/182282/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.