Editor: demcodon
Trong thôn ngoại trừ thôn trưởng thì Kỷ phu tử là người được hoan nghênh nhất. Không chỉ là bởi vì dung mạo của đối phương trẻ tuổi tuấn tú, hơn nữa bởi vì đối phương biết dạy học lại hiểu y thuật.
Lúc Hoắc An Lăng vừa mới xuyên việt đến cái thôn nhỏ này thì vẫn nhận giúp đỡ của đối phương. Nếu không phải từ trong lời nói của Kỷ phu tử thì Hoắc An Lăng cũng không lại nhanh như vậy đặt mua nhà ở và đồng ruộng cùng các loại đồ đạc sống trong thôn này.
Dù sao mặc dù dân trong thôn rất thuần phác, nhưng đối xử với người từ ngoài đến nhất là Hoắc An Lăng lúc mới tới mặc áo sơ mi màu xanh dương nhạt ngắn tay phối với quần dài màu đen bộ dáng của người giữ trật tự đô thị, hơn nữa hắn một đầu tóc vốn ngắn lưu loát thật sự là rất khó để cho thôn dân ở đây không dùng ánh mắt khác thường nhìn hắn.
Hoắc An Lăng không biết vì cái gì mà Kỷ phu tử lại đối xử tốt với mình như vậy. Ngay từ đầu còn tưởng rằng đối phương dụng tâm kín đáo, về sau lại ở chung Hoắc An Lăng lại cảm giác mình lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử.
Đại khái là Kỷ phu tử cũng là từ bên ngoài đến ở nhà trong thôn này cho nên đối xử tốt với mình như hoạn nạn có nhau. Trên đời này có thể có người đối xử tốt với mình, mình còn bắt bẻ cái gì nữa chứ?
Hoắc An Lăng hắn một nghèo hai tay trắng, lại không có bối cảnh quan hệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-phu/182270/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.