(*tỉnh ra và hiểu rõ.)
Editor: demcodon
Lúc Hoắc An Lăng quỳ gối xuống thì bên trong ngôi nhà đã trở thành một đống than đổ nát, hắn gắt gao nắm một miếng vải rách rưới, năm đốt ngón tay đều trắng bệch —— hắn còn nhớ rõ đây là vải của bộ hỉ phục hắn và A Thập mặc lúc thành thân.
Hắn không rõ vì cái gì nam nhân kia muốn làm như vậy. Đúng vậy, lúc hắn nhìn thấy ngôi nhà của mình bị thiêu hủy thì hắn khẳng định đây là bút tích của nam nhân kia —— hắn cũng không phải là không có làm qua chuyện phóng hỏa cho nên rất dễ dàng nhìn ra đây là có người có ý làm.
Hoắc An Lăng đã từng cho rằng mình sẽ giữ chức vị người giữ trật tự đô thị nhỏ hao phí tất cả năm tháng còn lại của mình. Nhưng mà một lần cổ quái xuyên việt lại làm cho hắn vượt qua cuộc sống hắn chưa từng tưởng tượng qua.
Nhưng mà cũng may ngày tháng làm nông cày ruộng như vậy cũng là hắn đang theo đuổi —— làm một người giữ trật tự đô thị nhỏ cũng là bởi vì phần công việc này không uổng phí lực có thể nuôi sống chính mình mà thôi.
Vốn dĩ vô luận là ở xã hội hiện đại hay là sau khi xuyên việt thì Hoắc An Lăng đều không có gánh nặng trên người, hắn chỉ là một mình không có cái gì —— ngay từ đầu trừ mình ra cũng không có cái gì.
Nhưng có lẽ vì ông trời nhìn thấy hắn đáng thương cho nên mới để cho hắn đến một lần không giống như người thường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-phu/1520697/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.