“Được được được, đợi sau khi lão tử dùng xong thì sẽ thưởng cho các ngươi.” Tên thủ lĩnh sơn phỉ tuỳ ý nói.
Tiểu sơn phỉ kia vội vàng gật đầu, lại cầm một thứ đưa cho tên thủ lĩnh.
“Lão đại, ngài nhìn viên dạ minh châu này đi, ta cảm thấy đây là thứ quý giá nhất trong phủ này.” Tên sơn phỉ nói với thủ lĩnh.
Tên thủ lĩnh nhìn thoáng qua rồi cười, đưa tay nhận lấy.
Vừa cầm vào viên dạ minh châu sáng óng ánh kia thì tên thủ lĩnh sơn phỉ đột nhiên trông thấy trước mặt mình có một luồng ánh sáng trắng lướt qua.
Sau đó hắn ta cảm thấy tay mình đau đớn, rồi cảm giác đau đớn lan tràn khắp nơi, đau hơn cả bị móc tim.
“A!!” Tên thủ lĩnh sơn phỉ thống khổ hét lên.
Cúi đầu nhìn xuống đã không thấy tay mình đâu nữa, trên cổ tay toàn bộ là máu tươi, cực kỳ đáng sợ.
Mà tay hắn ta đang nằm trên mặt đất, trong tay còn nắm chặt dạ minh châu.
“Lão đại…” Tên sơn phỉ kia đã hoàn toàn sững sờ, hoảng sợ đến mức không nói nên lời.
Tên thủ lĩnh sơn phỉ nhìn thấy tay mình bị đứt ra, lại thêm cảm giác đau đớn vô tận, cuối cùng hắn trợn mắt ngã thẳng xuống đất.
“Lão đại!” Tên sơn phỉ kia lập tức hét to.
Cửa viện đột nhiên bị đá mở tung, hai người thị vệ mặc quân trang phi vào, bắt hết sơn phỉ trong này, tên sơn phỉ kia bị dọa sợ trong nháy mắt.
Sau đó hắn ta thấy một nữ tử cưỡi một con ngựa trắng tiến đến.
Tư Tuyết mặc áo choàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-phi-vo-do-cuong-phi-phach-loi-cua-bao-quan/1203785/chuong-268.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.