“Này Vân Hiên, ngươi đánh thật hả?” Tư Tuyết ngẩng đầu trừng Vân Hiên, nghiêng người tránh một gậy của Vân Hiên.
Đúng là, cho nàng ăn mấy con gà rừng đi được không.
Tư Tuyết chỉ nghĩ tới gà rừng nên hơi phân tâm, Vân Hiên đánh trúng bắp chân nàng.
“A!” Tư Tuyết kêu lên, khom lưng ôm bắp chân mình.
Vân Hiên sững sờ tại chỗ, vài giây sau hắn ta há miệng, gậy gỗ rơi xuống đất, bịt miệng mình lại, vẻ mặt khiếp sợ.
“Đánh trúng thật rồi…” Vân Hiên ngơ ngác nói.
Tư Tuyết ngẩng đầu trừng Vân Hiên một cái: “Chứ gì nữa! Ngươi bị điên à!” Nói xong Tư Tuyết sờ bắp chân mình, cách một lớp vải mà nàng vẫn cảm nhận được nó sưng lên.
“Ai bảo ngươi không trốn cho đàng hoàng, phân tâm làm gì?” Vân Hiên nói với Tư Tuyết.
Tư Tuyết trợn mắt nhìn Vân Hiên, cầm gà rừng của mình lên đứng dậy nhìn Vân Hiên.
“Bây giờ nguôi giận chưa? Muốn đánh nữa không?” Tư Tuyết tức giận hỏi.
Vân Hiên hừ, không quan tâm đến nàng, xoay người đi.
“Đúng là đồ điên.” Tư Tuyết ghét bỏ nói, sau đó nhìn sang Úy Dực: “Úy Dực nhóm lửa giúp ta đi, ta muốn nướng gà rừng ăn."
“Được!” Úy Dực gật đầu đồng ý.
Sau đó Tư Tuyết tìm một dòng suối nhỏ vặt lông mổ bụng gà rửa sạch sẽ.
Đúng lúc nàng săn được bốn con, chia ra mỗi người một con nhưng thật ra bây giờ nàng không muốn cho Vân Hiên ăn.
Úy Dực đã nhóm lửa xong, Tư Tuyết dùng khung gỗ làm giá đỡ, xiên bốn con gà rừng lên nước trên lửa, vừa bước vừa rắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-phi-vo-do-cuong-phi-phach-loi-cua-bao-quan/1203774/chuong-257.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.