“Ngươi bắn nó bằng mũi tên rồi ta lột ra thì có ích lợi gì nữa đâu, dứt khoát thả nó đi đợi nó lớn, miệng vết thương khép lại rồi chúng ta đến bắt sau.” Tư Tuyết cười thâm ý.
Khóe miệng Vân Hiên co rút, hắn ta còn tưởng tự nhiên nha đầu Tư Tuyết này tốt bụng chứ.
Hình như con bạch hồ kia cũng hiểu Tư Tuyết ói gì, nó giãy dụa kịch liệt, không ngừng kêu lên, chỗ bị mũi tên bắn trúng chảy nhiều máu hơn.
“Được rồi, đừng lộn xộn.” Tư Tuyết vỗ nhẹ đầu hồ ly.
Hồ ly kêu hai tiếng thật nhỏ rồi không giãy giụa nữa nhưng cứ rên âm ỉ.
Tư Tuyết đặt hồ ly xuống đất lấy hai bọc thuốc bột nhỏ trong đai lưng ra trộn lại rắc lên vết thương hồ ly. May mà miệng vết thương không sâu, có thuốc của Tư Tuyết, thoáng chốc đã cầm máu.
Tư Tuyết nhìn xung quanh muốn tìm miếng vải băng cho hồ ly, cuối cùng nhìn sang Vân Hiên.
“Ngươi định làm gì?” Thấy Tư Tuyết nhìn mình bằng ánh mắt này, Vân Hiên hoảng sợ.
“Vân Hiên, đừng lộn xộn, ta đâu thể chạm vào ngươi.” Tư Tuyết cười cười bước từng bước về phía Vân Hiên.
Bạch hồ quỳ dưới đất nhìn Tư Tuyết kêu hai tiếng.
Tư Tuyết tăng tốc độ đi về phía Vân Hiên, Vân Hiên bất ngờ rồi lui về sau theo bản năng. Tư Tuyết bắt được áo Vân Hiên, Vân Hiên chưa kịp phản ứng là nàng đã xé áo hắn ta.
“Này! Ngươi làm gì vậy! Ngươi không biết nam nữ khác nhau à?” Vân Hiên vội vã quát Tư Tuyết.
Tư Tuyết nhíu mày xé một đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-phi-vo-do-cuong-phi-phach-loi-cua-bao-quan/1203771/chuong-254.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.