Xung quanh tối đen như mực, Tư Tuyết đi một mình, nàng cảm thấy rất lạnh.
Đi rồi lại đi, Tư Tuyết nghe tiếng khóc của trẻ con và phụ nữ, tiếng binh khí đánh nhau, chuyển từ mơ hồ sang rõ ràng, sau đó lại nhỏ dần rồi biến mất.
“Yêu nữ này giết vô số người, đáng lẽ nên bị hóa thành tro bụi, sao lại để nàng luân hồi?” Một giọng nói chợt vang lên.
Tư Tuyết ngẩn người, nàng ngước mắt nhìn nhưng không có một bóng người.
Sau đó có vài người xì xào nhưng Tư Tuyết không nghe được họ đang nói gì.
Tư Tuyết đi tiếp, nàng nhìn thấy một người. Nàng ấy đứng đó giống như đang chờ nàng. Tư Tuyết chậm rãi tiến lên, bước đến trước mặt nàng ấy thì phát hiện nàng ấy giống mình như đúc.
“Ngươi là ai?” Tư Tuyết hỏi.
“Ta là ngươi, ta ở trong lòng ngươi.” Người nọ chậm rãi trả lời.
Tư Tuyết chớp mắt không nói gì.
“Sự tồn tại của ngươi là thành vũ khí dùng để giết người. Ngươi không nên buông tha bất kỳ một tính mạng nào.” Người nọ ngẩng đầu nhìn Tư Tuyết, con ngươi màu đỏ sậm.
“Ta muốn giết ai thì giết, liên quan gì đến ngươi?” Tư Tuyết trầm mặc một lúc rồi trả lời.
Người nọ không có cảm xúc gì, chỉ nhìn Tư Tuyết.
“Đây là số mệnh của ngươi, ngươi chỉ là yêu nữ tàn sát hàng vạn người.”
Sau khi nói câu này xong, Tư Tuyết chưa kịp lên tiếng thì người nọ đã hóa thành một ngọn lửa rồi biến mất.
Tư Tuyết kinh hãi duỗi tay muốn bắt lại nhưng lại không bắt được gì.
“Bị điên à!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-phi-vo-do-cuong-phi-phach-loi-cua-bao-quan/1203752/chuong-235.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.