Tư Tuyết đẩy tay Vân Hiên ra, ra vẻ hừ một tiếng, lấy túi tiền lúc sáng Quyền Mạch Ngự để lại ra, tung trong tay.
Vân Hiên và Hàn Hâm đều ngẩn người, thật sự không dám tin vào mắt mình.
Một túi tiền to như thế từ đâu đến vậy?
“Nào, Vân Hiên đại nhân, lặp lại lần nữa xem lại là quỷ nghèo hả? Có muốn ăn sáng nữa không hả?” Tư Tuyết đắc ý nhìn Vân Hiên, dáng vẻ đó thật sự không thể chịu nổi.
“Ngươi lấy tiền ở đâu?” Vân Hiên không nhịn được hỏi.
Rõ ràng hôm qua tên này còn nghèo rớt mồng tơi cơ mà.
“Chủ tử cho ta.” Tư Tuyết thật thà nói.
Lần này Vân Hiên và Hàn Hâm lại sững sờ lần nữa, họ liếc nhau rồi nhìn về phía Tư Tuyết.
“Chủ tử đã tới sao?” Vân Hiên hỏi.
“Ừ.” Tư Tuyết gật đầu: “Được rồi, đi tìm tiệm cơm ăn cơm nào.”
Vừa nghĩ đến những lời mà đêm qua Quyền Mạch Ngự nói thì đến giờ nàng vẫn tức mà không có chỗ để phát tiết.
Vân Hiên vội vàng đồng ý, hắn ta không quan tâm nhiều, tìm tiệm cơm quan trọng hơn, hắn ta sắp chết đói rồi.
Sau đó mấy người ngồi xuống ở cửa tiệm sát vách.
“Mấy vị khách quan muốn gọi món gì ạ?” Tiểu nhị của cửa tiệm đến trước mặt Tư Tuyết, cười hỏi.
Tư Tuyết nghĩ rồi nhìn về phía Vân Hiên.
“Người sành ăn, ngươi muốn ăn gì?” Tư Tuyết hỏi.
Nghe Tư Tuyết hỏi mình, Vân Hiên cũng hơi ngẩn người, sau đó nhìn về phía Hàn Hâm, Hàn Hâm cũng đang chờ câu trả lời của hắn ta.
“Có bánh bao không?” Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-phi-vo-do-cuong-phi-phach-loi-cua-bao-quan/1203716/chuong-199.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.