Trong ánh mắt chăm chú của Tư Tuyết và Hàn Hâm, Vân Hiên đi từng bước về phía Tư Tuyết.
Hắn ta dừng lại trước mặt Tư Tuyết, cúi đầu nhìn Tư Tuyết, vì Tư Tuyết đang ngồi xổm nên ở góc nhìn này Vân Hiên trông có vẻ hơi thô bạo.
Sau đó Vân Hiên rút từ hông một đồng tiền ra, ném xuống đất, phát ra một tiếng vang giòn tan.
Tư Tuyết cúi đầu nhìn đồng tiền trước mặt mình, lập tức bật cười thành tiếng.
Đây là coi nàng là ăn mày phải không hả?
Lúc nàng ngước mắt nhìn Vân Hiên, Vân Hiên đã phá vỡ vẻ mặt trong một giây, ôm bụng cười ha ha.
“Ha ha ha… Tư Tuyết ơi dáng vẻ này của ngươi chẳng khác gì ăn mày cả, ha ha ha!” Vân Hiên không khách khí cười nhạo Tư Tuyết.
Đến cả Hàn Hâm cũng không nhịn được nở nụ cười.
Tư Tuyết lập tức đứng dậy, tiến lên đánh Vân Hiên.
“Ngươi hay lắm, lá gan to lên rồi phải không?” Tư Tuyết đưa tay đánh Vân Hiên. Vân Hiên vừa tránh vừa cười, vẫn tiếp tục nói “Đúng là rất giống.”
Cuối cùng Tư Tuyết đánh mệt rồi, dừng lại, không vui lườm Vân Hiên.
Vân Hiên ho khan, nhặt đồng tiền trên đất lên đưa cho Tư Tuyết: “Một văn tiền cũng là tiền mà, có muốn không, nếu không muốn thì thôi.”
“Muốn, đưa ta.” Tư Tuyết vội đưa tay ra lấy.
Lúc tay của hai người chạm vào nhau thì một thanh kiếm bén nhọn chặt tới phía hai người.
Sắc mặt của Vân Hiên và Tư Tuyết đồng thời thay đổi, vội vàng rút tay về, tránh lưỡi kiếm.
Sau đó họ quay đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-phi-vo-do-cuong-phi-phach-loi-cua-bao-quan/1203711/chuong-194.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.