“Ta nói này đồng chí Hàn Hâm, đừng tự ti với nhan sắc của mình như vậy, ngươi rất đẹp trai, là một tiểu thịt tươi tiêu chuẩn đó! Tên Vân Hiên kia quá sặc sỡ.” Tư Tuyết vỗ vai Hàn Hâm, thấm thía nói.
Lần này Hàn Hâm càng không hiểu đầu đuôi thế nào.
“Ta là thịt?” Hàn Hâm không thể tin được hỏi.
“Không phải sao?” Tư Tuyết hơi sửng sốt, sau đó nghi hoặc trả lời: “Này, thịt người cũng là thịt mà! Không được phép kỳ thị thịt người đâu!”
Khuôn mặt Hàn Hâm hiện dấu hỏi chấm, sau đó quay đầu, không nói gì nữa.
“Cô nương, ta cảm thấy Vân Hiên mồm mép tốt, có khả năng phù hợp hơn so với ta.” Hàn Hâm nghĩ một lúc rồi lại nói với Tư Tuyết.
Nghe Hàn Hâm nói vậy, Tư Tuyết hơi ngẩn người, sau đó bừng tỉnh đại ngộ.
“Đúng nhỉ, sao ta lại không nghĩ đến chứ, tên Vân Hiên kia giỏi lắc lư vậy mà!” Tư Tuyết tỉnh ngộ, vỗ tay.
Nói rồi Tư Tuyết quay đầu nhìn về phía Hàn Hâm.
“Ngươi trở về gọi Vân Hiên đến đây cho ta.” Tư Tuyết nói với Hàn Hâm.
Hàn Hâm hơi sửng sốt, lập tức khóc không ra nước mắt.
“Cô nương, ta quay về một chuyến mất rất nhiều thời gian, ngài đừng tra tấn ta như vậy.” Hàn Hâm phàn nàn với Tư Tuyết.
“Cưỡi ngựa đi, đồ ngốc.” Tư Tuyết trả lời, còn thuận tiện chế nhạo Hàn Hâm.
Lần này Hàn Hâm lại càng khóc không ra nước mắt.
“Cô nương, ta lấy đâu ra ngựa để cưỡi chứ? Rõ ràng sáng nay ngài và Hoàng thượng ầm ĩ một trận, bảo là không cần ngựa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-phi-vo-do-cuong-phi-phach-loi-cua-bao-quan/1203707/chuong-190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.