“Không có vấn đề gì!” Tư Tuyết không hề suy nghĩ chút nào đã nói. 
Bán thức ăn gì chứ, chỉ là một việc cỏn con thôi được không, còn chuyện gì mà nàng không làm được chứ, bán thức ăn đối với nàng chẳng khác nào dùng dao mổ trâu để giết gà. 
“Một trăm lượng bạc một bắp.” Mặt Quyền Mạch Ngự không đổi sắc bổ sung. 
Nụ cười trên mặt Tư Tuyết lập tức cứng đờ. 
“Làm gì có cải trắng nào đắt như vậy chứ, có phải làm bằng vàng đâu? Ai mua chứ, chủ tử ngài làm như vậy quá đáng lắm đấy!” Tư Tuyết lập tức không nhịn được nữa. 
Có cải trắng nào có giá đấy chứ. Đắt như vậy đúng là giá trên trời, công tử nhà phú thương còn chưa chắc đã mua chứ nói gì là dân thường. 
“Ngươi có thể không đi nữa, vậy thì không cần bán nữa.” Mặt Quyền Mạch Ngự vẫn không đổi sắc, lạnh nhạt nói. 
Nếu như không phải Tư Tuyết cứ muốn đi thì hắn đã không ra điều kiện này. 
Cũng bởi vì hắn biết Tư Tuyết không thể đáp ứng được điều kiện này nên mới nói ra. 
“Không, ta bán, sao lại không bán chứ!” Tư Tuyết hét lên với Quyền Mạch Ngự. 
Nàng nhất định phải giãy dụa lần cuối vì bản thân. 
Quyền Mạch Ngự hơi híp mắt lại, cứ nhìn Tư Tuyết như vậy, không nói gì cả. 
“Sáng sớm mai ta bắt đầu đi bán, nếu ta ra ngoài bán thì không được cản ta, ta sẽ bán cho ngài xem!” Tư Tuyết không phục nói với Quyền Mạch Ngự. 
“Tuỳ ngươi.” Quyền Mạch Ngự lạnh lùng nói. 
“Ngày mai ngài để ta dẫn Hàn Hâm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-phi-vo-do-cuong-phi-phach-loi-cua-bao-quan/1203705/chuong-188.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.