“Cô nương gia không thể uống rượu.” Quyền Mạch Ngự không thèm nhìn Tư Tuyết, tiếp tục uống rượu ăn thịt.
Tư Tuyết buồn bã bĩu miệng, cúi đầu ăn thịt.
Quyền Mạch Ngự nhìn động tác ăn thịt của Tư Tuyết, hơi cong khoé môi, dáng vẻ ăn uống của Tư Tuyết trông thật đáng yêu.
“Chủ tử, uống một ngụm thôi cũng không được ạ?” Một lát sau, Tư Tuyết ngẩng đầu nhìn Quyền Mạch Ngự, dùng giọng điệu thương lượng hỏi hắn.
“Không được.” Quyền Mạch Ngự trả lời rất nhanh, không hề do dự.
Tư Tuyết lập tức cảm thấy bất đắc dĩ.
“Chủ tử ơi, chỉ một ngụm thôi mà!” Tư Tuyết thật sự không chịu nổi mùi thơm của rượu, bắt đầu làm nũng với Quyền Mạch Ngự.
Nghe Tư Tuyết dùng giọng điệu nũng nịu như vậy hỏi mình thì Quyền Mạch Ngự trầm giọng cười.
Hắn cắt một miếng thịt dê đút vào trong miệng Tư Tuyết, ngăn không cho nàng nói chuyện nữa.
Tư Tuyết hơi sững người, sau đó cắn miếng thịt dê trong miệng, vẫn trừng mắt nhìn Quyền Mạch Ngự. Quyền Mạch Ngự mặt không đổi sắc tiếp tục ăn thịt, không để ý đến Tư Tuyết nữa.
Sau khi nuốt thịt trong bụng xuống, Tư Tuyết tiếp tục nhìn Quyền Mạch Ngự chằm chằm: “Được hay không vậy chủ tử, chỉ một ngụm thôi.”
“Được rồi, nghe lời đi, ăn phần của ngươi đi.” Quyền Mạch Ngự thờ ơ nói.
Lần này Tư Tuyết đã hết cách, đành thở dài tiếp tục ăn kịp.
Đến cả làm nũng cũng vô dụng.
Tư Tuyết cúi đầu ăn thịt, vừa rắc gia vị vừa ăn, không thể không nói món thịt dê nướng này ăn ngon thật.
Cũng có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-phi-vo-do-cuong-phi-phach-loi-cua-bao-quan/1203666/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.