Tư Tuyết hơi sững người, nàng ngước mắt nhìn Lăng Chiến. Nàng không hiểu lắm, không phải vừa rồi gia hỏa này còn muốn phạt nàng chống đẩy hay sao? 
“Là tôi trông coi chưa tận tâm nên mới để cô phạm phải sai lầm như vậy, nên lần trừng phạt này tôi sẽ làm thay cô.” Lăng Chiến nhìn Tư Tuyết, nói từng câu từng chữ. 
Nghe Lăng Chiến nói vậy Tư Tuyết ngây ngẩn cả người. 
“Anh nói cái gì?” Tư Tuyết không kịp phản ứng. 
Lăng Chiến không quan tâm Tư Tuyết mà trực tiếp cởi áo của mình ra, ném nó vào trong ngực Tư Tuyết rồi nằm xuống dưới đất. 
“Này, anh đang làm gì vậy, tôi không cần anh chịu phạt thay tôi, anh bị bệnh hả!” Tư Tuyết vội hô to với Lăng Chiến. 
Nhưng Lăng Chiến không nghe nàng nói, tự chống đẩy lên xuống, không hề dừng lại. 
Tư Tuyết ngồi xổm xuống nhíu chặt mày nhìn Lăng Chiến. 
“Sao anh phải khổ vậy chứ? Rõ ràng người phạm lỗi là tôi cơ mà.” Tư Tuyết không rõ lắm. Tên Lăng Chiến này quá kỳ lạ. 
“Từ nay về sau, nếu cô phạm sai lầm thì tôi sẽ không phạt cô nữa mà phạt chính bản thân tôi.” Lăng Chiến thở gấp nói với Tư Tuyết. Dứt lời thì Lăng Chiến tiếp tục chống đẩy hết cái này đến cái khác. 
Tư Tuyết ngây người, cứ ngơ ngác nhìn Lăng Chiến như vậy. 
“Này, anh đừng làm nữa… chuyện này không liên quan đến anh…” 
“Tôi không cần mặt mũi nữa hay sao? Anh mau dừng lại đi!” 
“Lần sau tôi không tiếp tục như vậy nữa, anh dừng lại có được không…” 
Lăng Chiến không dừng một giây nào, chống 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-phi-vo-do-cuong-phi-phach-loi-cua-bao-quan/1203579/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.