Tư Tuyết nghe thấy Quyền Mạch Ngự nói như thế liền ngây ngẩn cả người. Nàng không ngờ Quyền Mạch Ngự lại cho nàng xử lý Hi Thần.
Hi Thần lập tức sợ tới mức mặt mày tái mét, vừa định mở miệng la to thì Triệt Dịch đã điểm huyệt câm của nàng ta.
Không thể để cho Hi Thần nói chuyện nữa, nếu không mọi chuyện sẽ càng phiền phức hơn.
Hi Thần giật mình, nàng ta trừng mắt nhìn Triệt Dịch rồi mở miệng nhưng lại chỉ có thể phát ra một chút âm thanh vụn vặt.
“Ừm… Nên xử lý như thế nào nhỉ? Chuyện này quả là một vấn đề ấy chứ…” Tư Tuyết vừa mân mê lọn tóc của chính mình vừa bâng quơ nói, khóe miệng nàng còn nở nụ cười.
Hi Thần trừng to mắt nhìn Tư Tuyết.
“Trừng cái gì mà trừng, bây giờ bản cô nương muốn ngươi sống là sống, muốn ngươi chết là chết!” Tư Tuyết trừng mắt lại với Hi Thần, thở phì phì mà quát lên.
Triệt Dịch nghe Tư Tuyết nói vậy thì dùng sức cắn răng, cuối cùng hắn ta ôm quyền với Tư Tuyết.
“Cô nương, mong ngài tha cho Hi Thần lần này, tuyệt đối sẽ không có lần sau.” Triệt Dịch nói với Tư Tuyết.
Hi Thần lập tức trừng Triệt Dịch. Nàng ta muốn tiến lên nhưng bả vai lại bị Úy Dực đè lại, nàng ta lại quay đầu trừng mắt với Úy Dực.
“Hừ, người và nàng ta đều cùng một bọn, vì sao ta phải nghe lời ngươi?” Tư Tuyết hừ một tiếng, nàng vẫn cực kỳ không hài lòng.
Thật là, hắn ta biết người thả Nam Thiên Ức ra là Hi Thần mà lại xin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-phi-vo-do-cuong-phi-phach-loi-cua-bao-quan/1203569/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.