Úy Dực là người đầu tiên phản ứng lại, hắn ta vội vàng tìm khăn trên người mình nhưng lại không tìm được.
Nhìn thấy hành động của Úy Dực, tất cả mọi người mới lấy lại tinh thần rồi vội vàng tìm xem trên người mình có khăn hay không.
Mọi khi Triệt Dịch đều mang theo khăn nên hắn ta lấy ra ngay, rồi bị Úy Dực đoạt lấy đưa cho Quyền Mạch Ngự.
“Đưa cho nàng.” Quyền Mạch Ngự lạnh lùng nói ra hai chữ.
Tư Tuyết nghe Quyền Mạch Ngự nói thế thì ngơ ngác. Nàng còn chưa kịp phản ứng lại thì Úy Dực đã nhét khăn vào trong tay nàng rồi lui về một bên.
Tư Tuyết lập tức khóc không ra nước mắt. Nàng ngước mắt nhìn Quyền Mạch Ngự, chỉ cảm thấy cả người đều trở nên lạnh như băng.
Đến mức đó cơ à, gã nam nhân keo kiệt...
“Vậy… Chủ tử, ngài đừng nóng giận, ta lau sạch cho ngài nè…” Tư Tuyết mím môi, rầu rĩ nói.
Nói xong, Tư Tuyết thật cẩn thận mà cầm lấy khăn rồi lau than trên mặt cho Quyền Mạch Ngự.
Cuối cùng mọi người cũng thở dài nhẹ nhõm.
Tư Tuyết thấy khuôn mặt Quyền Mạch Ngự vẫn lạnh lùng như cũ thì xấu hổ mà cười một tiếng: “Chủ tử chủ tử, đừng có lạnh mặt như thế, ta cũng đã lau sạch cho ngài rồi. Bây giờ ngài đẹp trai lại hoàn đẹp trai rồi!”
Nhìn khuôn mặt đang tủm tỉm cười của Tư Tuyết, Quyền Mạch Ngự cũng bớt tức giận đi vài phần.
Bỗng nhiên, cổ tay Tư Tuyết bị Quyền Mạch Ngự nắm chặt làm nàng hơi ngạc nhiên, nụ cười cũng cứng lại.
Không đợi nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-phi-vo-do-cuong-phi-phach-loi-cua-bao-quan/1203567/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.