Nghe những lời nịnh nọt của tên cai ngục, bấy giờ vẻ mặt của Hi Thần mới dễ nhìn hơn chút ít. Nàng ta kiêu ngạo hừ một tiếng.
“Coi như các ngươi thức thời.” Hi Thần nói với cái giọng cao cao tại thượng, dừng một lát rồi lại bổ sung thêm một câu: “Người ở bên phòng sát vách kia, nhờ các ngươi chăm sóc nàng ta đấy.”
Nói xong, Hi Thần nhếch môi cười khẩy, hai từ “chăm sóc” mà nàng ta nói không phải loại chăm sóc kia.
Những tên cai ngục trong nhà lao biết vô số cách để tra tấn người ta, chắc chắn có thể khiến Tư Tuyết sống không bằng chết.
“Vâng, vâng, vâng.” Tên cai ngục vội vàng gật đầu
Tất nhiên Tư Tuyết cũng nghe thấy cuộc nói chuyện của họ, nàng duỗi lưng, ngáp một cái, bộ dáng trông rất gợi đòn ấy suýt chút nữa đã làm Hi Thần tức sùi bọt mép.
Sau đó Tư Tuyết không quan tâm đến họ mà tìm một vị trí rồi nằm xuống ngủ. Thấy Tư Tuyết như vậy, Hi Thần rất tức giận nhưng không có chỗ để trút ra, đành cũng tìm một góc để nghỉ ngơi
Đêm đầu tiên trong nhà lao cứ thế mà đi qua, trong phòng giam thỉnh thoảng sẽ có những con chuột chạy qua chạy lại, Tư Tuyết không để ý tới, còn Hi Thần thì thấy con nào giết con đấy.
Sáng sớm hôm sau, Tư Tuyết thức dậy, vẫn nằm nghỉ ngơi, dù sao nàng cũng rất nhàn rỗi. Cho đến khi tên cai ngục đem cơm cho Hi Thần và Tư Tuyết, vừa nhìn thấy cơm của mình thì Tư Tuyết lập tức không vui.
“Này, các ngươi có ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-phi-vo-do-cuong-phi-phach-loi-cua-bao-quan/1203556/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.