"Chuyện này..." Sự khó tin tràn ngập trong đôi mắt đang mở thật lớn của Vân Hiên.
Sau khi bắt được hai con thỏ, Tư Tuyết cầm lấy Chi Huy vô cùng tự nhiên xử lý thịt thỏ. Nàng cắt toàn bộ những thứ có thể ăn trên người con thỏ xuống, không để sót chỗ nào cả.
Hình ảnh này trực tiếp chọc mù mắt của Vân Hiên. Nữ nhân này thế mà lại dám cầm binh khí Chi Huy đứng đầu bảng xếp hạng các loại binh khí của hoàng thượng ra để... làm thịt thỏ!!!
Vân Hiên không nhịn được quay đầu nhìn về phía Quyền Mạch Ngự. Sau khi quay qua, hắn ta phát hiện không ngờ Quyền Mạch Ngự ngay cả một chút phản ứng cũng không có, điều này làm cho hắn ta suýt chút nữa muốn đập đầu chết ở trên cây.
Sau khi Tư Tuyết xử lý thịt thỏ xong, nàng nhanh chóng mang ra bên hồ rửa sạch sẽ. Nàng rửa vô cùng cẩn thận, rửa đến sạch sẽ mới thôi, không vì tiết kiệm thời gian mà chỉ làm qua loa cho có như Vân Hiên. Tiếp đó, Tư Tuyết lại nhảy nhót chạy vào rừng cây, lát sau nhanh chóng ôm một đống cành cây kèm theo một ít nấm trở về.
Thấy Tư Tuyết nhảy nhảy nhót nhót, đôi mắt của Quyền Mạch Ngự chìm xuống, có chút không vui. Thế nhưng hắn không hề nói gì cả.
"Cô nương, ngươi kiếm những cành cây này về làm cái gì? Thật ra số củi trước đó ta kiếm vẫn còn dư mà." Hàn Hâm không nhịn được nói một cậu với Tư Tuyết.
Tư Tuyết khẽ nhún vai một cái, từ chối cho ý kiến, kiên nhẫn giải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-phi-vo-do-cuong-phi-phach-loi-cua-bao-quan/1203534/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.