Không đợi Tư Tuyết kịp hành động, một cục đá lại bay đến trước mặt Tư Tuyết từ bên khác, bắn rơi cục đá mà Vân Hiên phi tới một cách chuẩn xác. Tư Tuyết và Vân Hiên đồng thời sững sờ, quay đầu nhìn lại, phát hiện Quyền Mạch Ngự đang đứng dậy đi về phía bọn họ.
"Sững ra đó làm gì? Còn không đi chuẩn bị đi, lát nữa còn phải lên đường đấy." Quyền Mạch Ngự khẽ nhíu mày, lên tiếng quở trách.
Nghe Quyền Mạch Ngự nói vậy, Vân Hiên không dám chậm trễ nữa, xoay người đi bắt cá để chuẩn bị bữa sáng hôm nay. Tư Tuyết khẽ hừ, cũng không nói gì cả. Hàn Hâm rất tự giác đi nhặt củi, chỉ chốc lát sau đã ôm một chồng củi về để nhóm lửa lên. Vân Hiên cũng bắt cá từ trong hồ để nướng. Rất nhanh, cá đã được nướng xong. Trước hết, Vân Hiên cho Quyền Mạch Ngự phần to nhất, sau đó đưa một con đến trước mặt Tư Tuyết: "Này, cho ngươi."
Tư Tuyết liếc mắt nhìn con cá kia với vẻ mặt khó chịu, quay mặt đi rồi nói: "Ta không cần." Con cá này nướng cháy đen thui rồi lại còn bảo nàng ăn. Mà mùi tanh cũng chưa đi hết nữa, đây là thứ mà người có thể ăn được sao?
Quyền Mạch Ngự cũng không vừa ý mà nhìn con cá kia. Tuy khó nuốt trôi nhưng hắn vẫn gắng gượng cắn một miếng để bổ sung thể lực. Hàn Hâm cũng ăn mà khóc không ra nước mắt.
"Vân Hiên, nếu lần sau tay nghề vẫn kiểu này thì khỏi cần ra ngoài với trẫm nữa." Quyền Mạch Ngự lạnh lùng nói với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-phi-vo-do-cuong-phi-phach-loi-cua-bao-quan/1203532/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.