Tư Tuyết khẽ nhíu mày, lấy tay chọc chọc cỏ trên mặt đất.
Nàng cũng đã từng nghe lão già thối kia nói về cổ độc Khiên Cơ. Nói đơn giản thì đây đã loại cổ bá đạo nhất thế gian, cũng chính là loại độc hung tàn nhất thế gian.
Thuốc giải thì thật sự có, nhưng nó yêu cầu mười loại dược liệu cực kỳ khó tìm, mà phương pháp giải độc cũng vô cùng xảo quyệt.
Sau một lúc im lặng, Tư Tuyết nhấp nhẹ môi.
Cuối cùng nên nói là Quyền Mạch Ngự may mắn hay là nàng xui xẻo đây? Từ nhỏ nàng đã ngâm mình trong các loại nước thuốc mà lớn lên, từng trải qua cửu tử nhất sinh nên thể chất của nàng đúng lúc lại có thể áp chế được cổ độc Khiên Cơ.
Lúc này, đêm đã khuya, Quyền Mạch Ngự còn đang chuyên tâm mà đả tọa.
“Đói bụng quá đi à…” Tư Tuyết chán nản mà than thở, tủi thân chép chép cái miệng nhỏ.
Vân Hiên một lòng chỉ chú ý đến Quyền Mạch Ngự, hắn ta nghe thấy câu oán giận của Tư Tuyết thì không khỏi bĩu môi.
“Không có tiền đồ.” Vân Hiên mắng Tư Tuyết một câu rồi lấy lương khô từ trong tay nải của mình ra, ném cho Tư Tuyết.
Tư Tuyết vừa nhận lấy lương khô là cười tươi như hoa ngay, cắn vài miếng liền.
Vân Hiên và Hàn Hâm tiếp tục chú ý đến Quyền Mạch Ngự, còn Tư Tuyết thì lại chuyên tâm mà giải quyết đồ ăn.
Lúc này, Quyền Mạch Ngự bỗng nhiên có chuyện. Quyền Mạch Ngự đột nhiên kêu lên một tiếng, sau đó phun ra một búng máu.
“Hoàng thượng!” Hàn Hâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-phi-vo-do-cuong-phi-phach-loi-cua-bao-quan/1203526/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.