Ban đêm, Cố Vân Yên nằm trên giường, một đôi mắt phượng thanh tỉnh. Bên kia, chỗ nằm của Tiêu Dục thì lại trống không.
Bên tai quanh quẩn lời Tiêu Dục nói hôm nay,"Yên nhi vừa nghe xong tâm sự của trẫm, chắc sẽ cảm thấy bối rối. Đêm nay trẫm nghỉ ở Thừa Càn cung để cho ngươi tĩnh tâm, một mình ngẫm lại lời trẫm, cũng cảm nhận một chút tâm của chính mình. Nhìn xem ngươi đối với trẫm thật có chút động tâm hay không."
Nghe ngoài kia tiếng gió nhẹ vang xào xạt, ánh trăng nhu hòa xuyên thấu qua cửa sổ, Cố Vân Yên chậm rãi nhắm mắt, dần dần tiến vào mộng đẹp. Khi ngủ nàng mơ một giấc mộng rất dài rất dài, một giấc mộng về kiếp trước.
Nàng mơ chính mình về tới kiếp trước, nhưng là ở đó không có bất kì kẻ nào có thể thấy được nàng, bao gồm cả bản thân ở kiếp trước. Sau đó, mọi việc xảy ra ở kiếp trước tựa như một hồi tuồng, những hình ảnh nhanh chóng diễn ra ở trước mặt nàng.
Bất tri bất giác, nàng đi tới Huệ Nghi cung, đây là cung điện kiếp trước của nàng. Ở trong này, nàng thấy mình lúc mới vào cung. Kiếp trước nàng hồn nhiên chí thiện, tính tình dịu dàng. Vì Mạnh Nguyệt cố ý tiếp cận hạ, hai người từ từ tốt hơn. Tâm tính đơn thuần, nàng rất nhanh liền cùng Mạnh Nguyể trở thành "hảo tỷ muội" như hình với bóng.
Các nàng là tú nữ vào cung đã được mười ngày, mà vài ngày nay Tiêu Dục chỉ lâm hạnh ba người. Một người là nữ nhi của Trấn Quốc đại tướng quân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-phi-thuong-vi-ky/565104/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.