Đợi Lưu Đức Phúc đi rồi, Cố Vân Yên thay bộ y phục mà Tiêu Dục chuẩn bị cho nàng. Một thân xanh nhạt thêu hoa cùng giầy vải đế bồi. Tiếp theo sai Thị Họa vấn cho nàng một búi tóc phụ nhân mà dân gian hiện nay thịnh hành nhất. Nhìn chính mình trong gương, mặt phấn má đào, yêu kiều như hoa, Cố Vân Yên cảm thấy vừa lòng.
Nửa canh giờ qua đi, Thường Phúc tiến vào đáp lời,“Chủ tử, Hoàng thượng phái người đến, lúc này đang ở ngoài cửa đợi.”
Cố Vân Yên gật đầu cười, dặn nói:“Bản cung không ở, Trường Xuân cung việc lớn nhỏ liền giao cho ngươi xử lý. Chuyện bản cung theo Hoàng thượng xuất cung cần giữ kín, ngươi hiểu được ý bản cung chứ?”
“Vâng! Chủ tử yên tâm, nô tài chắc chắn xem kĩ Trường Xuân cung cao thấp, tuyệt không để lộ nửa điểm tiếng gió.” Thường Phúc nghiêm mặt nói.
Cố Vân Yên hơi hơi gật gật đầu, đứng dậy hướng ngoài điện mà đi, lại thấy được ngoài cử cung Trường Xuân cung có môt cỗ xe ngựa màu đen nhìn như giản dị tự nhiên, kì thực là dùng cây lim đen chế tác tinh xảo mà thành. Hai bên xe còn đứng vài cái Ngự Lâm quân cải trang ăn mặc thành gia đinh nhà giàu, mà làm cho Cố Vân Yên giật mình nhất là người dẫn đầu kia đúng là thống lĩnh Ngự Lâm quân-Cố Trì.
Cố Vân Yên mắt lộ ôn nhu, đang muốn há miệng gọi "Ca ca" liền thấy Cố Trì hai tay ôm quyền nói:“Mạt tướng gặp qua Thục phi nương nương! Xin nương nương nhanh lên xe ngựa, đừng làm cho Hoàng thượng đợi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-phi-thuong-vi-ky/565052/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.