Đỗ chiêu nghi hiển nhiên cũng rất quan tâm chuyện này, vừa muốn cùng Cố Vân Yên tiếp tục đề tài này, liền nghe được ngoài cửa truyền đến tiếng Lưu Đức Phúc bén nhọn nói “Hoàng thượng giá lâm!”
Đỗ chiêu nghi dừng lại câu chuyện, trên mặt lộ ra mỉm cười phù hợp, tiện đà đứng dậy ra cửa nghênh giá, Tiêu Dục vừa đi tới ngoài cửa, Đỗ chiêu nghi liền vội quỳ xuống hành lễ, nói: “Nô tì thỉnh an Hoàng thượng, Hoàng thượng vạn phúc kim an!”
Tiêu Dục không nghĩ tới Đỗ chiêu nghi lúc đang ở trong cung Cố Vân Yên, thoáng kinh ngạc, nhẹ giọng nói: “Ái phi miễn lễ đi!”
“Nô tì tạ Hoàng thượng ân điển.” Đỗ chiêu nghi theo lời đứng dậy, chậm rãi đi theo phía sau Tiêu Dục, một trước một sau vào nội thất.
“Hôm nay sao ái phi ở chỗ này?” Tiêu Dục vừa đi vừa nói chuyện.
“Hồi Hoàng thượng, từ lúc Dục phi tỷ tỷ sinh hạ tứ hoàng tử, nô tì liền vẫn muốn đến thăm tỷ tỷ, nhưng nghĩ tới tỷ tỷ hậu sản thân mình suy yếu, nên vẫn không có tới quấy rầy, hôm nay thấy thân mình tỷ tỷ tốt hơn nhiều, liền lại đây thăm tỷ ấy.” Đỗ chiêu nghi đáp lời nói.
Tiêu Dục gật đầu, nói: “Ngươi hiểu chuyện! Không uổng công Yên nhi ngày thường luôn suy nghĩ cho ngươi cùng Nguyệt Nhi.”
Đỗ chiêu nghi dịu dàng cười, lúc cách giường hai thước dừng lại bước chân, cúi đầu im lặng đứng một bên.
“Yên nhi, hôm nay thân mình thế nào rồi?” Thần sắc Tiêu Dục ôn nhu nói.
Cố Vân Yên gật đầu, mặt mang tươi cười nói: “Nô tì khá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-phi-thuong-vi-ky/565041/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.