Thời gian trôi qua vô tình, chớp mắt Vương tiệp dư qua đời đã hơn nửa năm.
Tĩnh Di hiên
Lại là tháng tư! Hôm nay nhị hoàng tử đã hơn mười tháng, đang ở trong viện tập tễnh học bước đi, được Thị Thư giúp, bước từng bước nhỏ về phía Cố Vân Yên
Trong tay Cố Vân Yên bỗng nhiên như làm ảo thuật vậy, xuất hiện một quả cầu tinh mỹ, nhìn nhị hoàng tử giơ giơ lên, nói: “Hạo Nhi lại bên mẫu phi này, mẫu phi cho cầu chơi~”
Nhị hoàng tử hưng phấn vươn tay nhỏ bé, cách năm thước xa nhìn Cố Vân Yên ngoắc miệng mơ hồ la hét: “Mẫu ~ mẫu mẫu ~ cầu ~” Đám người Thị Thư cùng bà vú mỗi ngày đều dạy nhị hoàng tử gọi mấy người Tiêu Dục, Thái hậu cùng Cố Vân Yên, bởi vì nhị hoàng tử cũng chỉ mới hơn mười tháng, trước mắt chỉ biết nói mấy chữ có vẻ đơn giản, tựa như hiện tại vốn nên kêu Cố Vân Yên là mẫu phi, hắn lại chỉ biết kêu mỗi “ mẫu “.
Tay phải Cố Vân Yên tung cầu, tiểu cầu liền đổi đến bên trái, hai mắt nhị hoàng tử chuyển động theo quả cầu trong tay Cố Vân Yên, tay nhỏ bé mập mạp cũng huơ qua huơ lại theo, giống như tiểu cầu kia đã bị hắn cầm lấy, thỉnh thoảng phát ra tiếng cười như chuông bạc vậy, bộ dáng cực khiến người khác phải bấn loạn.
Cố Vân Yên đi về phía trước hai bước, cong thắt lưng nhìn nhị hoàng tử giơ tiểu cầu nói: “Hạo Nhi mau tới đây, lại đây mẫu phi liền đem cầu cầu cho ngươi ~”
Nhị hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-phi-thuong-vi-ky/565022/chuong-72-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.