Hai ngày sau, Cố VânYên mới từ Phượng Nghi cung thỉnh an trở về, liền nhìn thấy Lưu tổngquản cầm một đạo thánh chỉ hiểu dụ lục cung, nội dung đó là Lâm tần bịtước đoạt phong vị biếm lãnh cung.
Nghe được “Tin dữ” này tronglòng Cố Vân Yên một trận thoải mái, liền ngay cả bước chân Thị Họa cũngnhẹ nhàng hẳn lên. Chủ tớ hai người liền đi thăm Thị Thư, cũng báo chonàng biết tin tức đại khoái nhân tâm này.
Thị Thư vừa nghe cảngười đều hưng phấn lên, buồn bực vì phải nằm yên dưỡng thương mấy ngàynay thoáng chốc không còn. Nhất thời kích động muốn đứng lên, không nghĩ tới chạm vào vết thương sau lưng, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp nhíu đauđến thấm ra một tầng mồ hôi.
Thị Họa lập tức đè lại nàng, giả bộgiận dữ nói: “Thật vất vả miệng vết thương mới sắp kết vảy, ngươi lạilàm nó rách ra lại, thật không làm cho người ta bớt lo.”
Khuônmặt nhỏ nhắn của Thị Thư nhăn lại, tội nghiệp nói: “Hảo tỷ tỷ, ta nằm úp sấp thế này đã nhiều ngày, ngươi tha ta lần này đi.”
Thị Họa gắt giọng: “Ta cũng không dám trách mắng đại công thần a, một lát chủ tử lại đau lòng.”
Cố Vân Yên lắc đầu bật cười “Được rồi, hai nha đầu các ngươi dám trêu chọc ta, cơm trưa nay liền bị cắt, chịu đói một hôm nha.” Chủ tớ thoải máisung sướng cười đùa, trong điện một mảnh ấm áp hài hòa.
Nghỉ trưa thức dậy, Cố Vân Yên nhìn nhìn ngoài cửa sổ, một trận gió đầu thu.Không khí sau cơn mưa phá lệ tươi mát, hít sâu một ngụm, Cố Vân Yên hứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-phi-thuong-vi-ky/564973/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.