Thực ra Văn Minh Ngọc cực kỳ ngạc nhiên khi thấy Mục Trạm chủ động nói tới việc cho cậu đi học ở Quốc Tử Giám. Dù sao trước kia khi Cung Học tiến cử, vẻ mặt Mục Trạm rất khó coi, cậu phải dỗ dành mãi mới được.
Sau đó thì cậu cũng chẳng nghĩ gì tới việc đi Quốc Tử Giám học nữa. Học viện tốt nhất tất nhiên không phải nghĩ là vào được, bên trong toàn những anh tài hội tụ, cậu vẫn tự biết mình, tuy có chút thông minh nhưng vẫn không thể so được với các thiên tài chân chính.
Nhưng giờ Mục Trạm lại muốn cậu vào đó học, chẳng lẽ đây chính là đi cửa sau trong truyền thuyết?
Học sinh vào Quốc Tử Giám học gọi chung là giám sinh, căn cứ theo phương thức nhập học mà chia thành bốn loại. Cử nhân vào học thì gọi là Cử giám, học sinh giỏi của các nơi khác tiến cử tới gọi là Cống giám, phụ huynh là quan viên nên được nhập học thì gọi là Ấm giám, còn thông qua quyên tiền mà nhập học thì gọi là Lệ giám.
Văn Minh Ngọc không thuộc về bất cứ loại nào trong bốn loại trên, nhưng rồi lại đi được cửa sau xịn xò nhất, do hoàng đế trực tiếp sắp xếp.
Nhưng đương nhiên Mục Trạm đã suy xét qua, nếu thật sự để Văn Minh Ngọc gắn mác chói lọi của hoàng đế mà vào học thì sẽ không tốt. Nếu không phải nịnh nọt lấy lòng thì sẽ bị cô lập do sợ hãi kiêng kị, chắc chắn sẽ không có bạn bè chân chính.
Mục Trạm cũng đã từng học ở Quốc Tử Giám, khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-phi-omega-cua-de-vuong/865721/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.