“Tu viên nương nương, thật sự phải làm vậy sao?” Âm thanh quen thuộc vang lên, ngôn từ có chút e dè.
An tu viên đang ngồi trước gương đồng chải tóc, động tác nhẹ nhàng, nghe được lời của Hoàng Anh, tức giận, lược ngà voi rơi xuống bàn trang điểm.
“Đồ vô dụng, bản tần không phải đã nói rất rõ sao, ngươi không hiểu lời bản tần nói sao?”
Hoàng Oanh nghe được âm thanh tức giận của An tu viên, cuống quýt quỳ xuống thỉnh tội.
“Nương nương bớt giận, nương nương bớt giận. Nô tỳ sẽ làm theo lời của nương nương.”
Lúc này An tu viên mới hài lòng gật đầu, tiếp tục cầm lược lên chải mái tóc đen dài óng ả.
Cung nữ hầu hạ buộc miệng khen:
“Tóc của nương nương thật là đẹp, đen bóng.”
Dung mạo của An tu viên bình thường, không xuất chúng như tỷ tỷ của nàng Thục phi nương nương, nhưng ưu điểm duy nhất của nàng chính là suối tóc vừa dày vừa dài và đen óng ả. Nàng rất quan tâm đến tóc của mình, bảo bối của nàng chỉ có mái tóc này thôi, lúc nghe được cung nữ ca ngợi tóc của mình, tất nhiên là hài lòng, tươi cười, tuy im lặng không nói gì nhưng kiêu ngạo trong mắt vẫn không thể nào giấu được.
“Ngươi tên gì, cái miệng nhỏ nhắn thật là ngọt.”
Tiểu cung nữ thấy thế, sao có thể không biết là mình đã lọt vào mắt xanh của An tu viên. Vội vàng báo danh.
“Nô tỳ tên là Hoàng Hoa.”
An tu viên không nhịn được nữa, khóe miệng cong lên nở nụ cười.
“Bản tần vẫn còn thiếu một Đại cung nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-phi-nhan-sinh/1634707/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.