Hộ bộ làm việc hiệu suất rất nhanh, danh sách tú nữ đã được trình lên trên bàn sách Vĩnh Dạ đế tại Ngự Thư phòng. 
Vĩnh Dạ đế tiện tay cầm lên lật một cái, quả nhiên trên danh sách thấy đượcdòng chữ Vân gia tú nữ Vân Như Tuyết, hài lòng buông danh sách xuống. 
“Đệ đệ Trẫm làm việc cũng rất tốt, nào có như các đại thần kia nói hoang đường thành tánh.” 
Vừa nghĩ đến ngày hôm sau sẽ bắt đầu tuyển tú, rất nhanh có thể nhìn thấynữ tử từng đánh đàn ở túy Hồng lâu kia, Vĩnh Dạ đế đột nhiên có chút chờ mong. Sẽ giống như lần đầu tiên thoát tục, vẫn không chút phấn son? 
Màn che tuyển tú rốt cục ở lúc trong lòng mọi người khẩn trương hoặc chờ mong kéo ra. 
Ân Như Tuyết và Vân Hỉ Châu ngồi vào cùng một chiếc xe ngựa. 
Tâm tình của Vân Hỉ Châu rất phức tạp. Đối tuyển tú chờ mong cùng khôngyên, lại đối thứ tỷ dung mạo xinh đẹp ở bên cạnh kiêng kị, nhưng nhiềuhơn là khinh thường, gương mặt xinh đẹp như vậy, lại là một người nhátgan. 
Mà Ân Như Tuyết vẫn bình tĩnh như cũ, nàng biết mình tấtnhiên sẽ được Vĩnh Dạ đế chọn, dù sao 30 độ hảo cảm cũng không phải giả. Nhưng phía đối diện nàng lại thường truyền đến ánh mắt hung tợn, cảmthấy rất là phiền chán. 
Vân Hỉ Châu tối hôm qua bận việc tới nửađêm, chọn vô số quần áo, châu báu. Hôm nay cũng thức dậy rất sớm bắt đầu trang điểm, nàng mặc váy sam màu tím mà mẫu thân đặc biệt đi Cẩm Hiênđặt may, trên người mang trang sức trân châu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-phi-nhan-sinh/1634681/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.