🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Vân phu nhân ở trước mặt lão gia nhà mình, đương nhiên sẽ không phát hỏa,ngược lại cười khanh khách đối bà tử bên người nói:“Lão gia đã nói vậy,đại tiểu thư thân mình suy nhược, đương nhiên cần phải điều dưỡng thậttốt, đem nhân sâm trong kho của ta cấp đại tiểu thư đi, để cho nàng bồibổ thân thể thật tốt.”
Nói xong lại xoay người đối mặt Vân thượng thư:“Đúng rồi, lão gia, đứa nhỏ kia tên là gì, người xem trí nhớ củata, đại tiểu thư đi thôn trang thời gian quá lâu, ta lại quên mất.”
Vân thượng thư nhìn phu nhân mình diễn xuất, phảng phất như đối nàng hiềnthục cùng hiểu lễ rất là tán thưởng, cũng ôn hòa trả lời:“Gọi là NhưTuyết.”
“Như Tuyết? Là một cái tên hay, nghe giống như là mộtngười dung mạo xinh đẹp.” Vân phu nhân ngoài miệng như bôi mật, nhưngtrong lòng lại mắng to, cái gì yên hoa trong tên?
Vừa vặn, lúcnày Vân Hỉ Châu Vân nhị tiểu thư vén rèm đi vào, nghe được mẫu thânchính mình khen thứ tỷ dung mạo xinh đẹp vừa tới phủ kia, mà phụ thâncũng là bộ dáng đồng ý, trong lòng đối với thứ tỷ tức giận và oán hậncàng sâu. Trước đây vẫn đối Ân Như Tuyết thái độ không lưu tâm, lập tứcliền chuyển thành ghen ghét thật sâu.
Vân phu nhân tinh mắt,nhìn thấy nữ nhi nhà mình lúc tiến vào trên mặt biểu cảm không vui, sợVân thượng thư thấy không thích, vội nói:“Lão gia người xem a, Hỉ Châunghe được ta khen tỷ tỷ Như Tuyết cũng không khen nàng, nàng cũng khôngcao hứng đâu.”
Vừa nói vừa nháy mắt với Hỉ Châu mới vào cửa, HỉChâu thấy mẫu thân nháy mắt ra hiệu, cũng hiểu được ý mẫu thân, vội vàng thay đổi thành dáng vẻ tiểu nữ nhi làm nũng tiến đến chỗ phụ thân.
“Đúng vậy, phụ thân, người cũng không khen ta một cái, người xem mẫu thân cũng khoe tỷ tỷ.”
Vân thượng thư đối nữ nhi nhà mình khó được thấy bộ dáng tiểu nữ nhi làmnũng rất là hưởng thụ, cũng an ủi vỗ vỗ tay nữ nhi,“Phụ thân đương nhiên biết, Hỉ Châu cũng là tốt.”
Người một nhà ở ngoài mặt bộ dáng rất là hoà thuận vui vẻ, nhưng bên trong lại mỗi người mỗi nghĩ.
Bên ngoài rèm tiếng một tiểu nha hoàn bẩm báo phá vỡ bầu không khí ấm áp hòa hợp này.
“Lão gia, phu nhân, nhị tiểu thư, đại tiểu thư đến thỉnh an.”
Vân thượng thư nghe được tiếng bẩm báo, nhìn nhìn Vân phu nhân. Vân phu nhân lên tiếng:“Kêu đại tiểu thư vào đi.”
Tiểu nha hoàn trong vắt ứng.
Mà nhị tiểu thư Hỉ Châu nghe được tiếng bẩm báo, theo bản năng cúi đầu sửa sang lại quần áo một chút, sau đó, mở mắt thật to nhìn chằm chằm rèmcửa kia.
“Xào xạc” Theo tiếng rèm cửa bị xốc lên, một dáng người yểu điệu thướt tha tiến vào trong mắt mọi người trong phòng.
Ân Như Tuyết hôm nay mặc y phục màu tím nhạt thắt lưng cao nho váy, áokhoác bên ngoài là một kiện lụa trắng, tóc đen được búi thành một kiểuđơn giản, một bên cắm vào cây trâm hồ điệp, cả người tinh xảo đơn giản.
Vân thượng thư nhìn thấy đại nữ nhi trước mặt dung mạo rực rỡ, không khỏinhớ tới Mẫu Đơn năm đó, cũng xinh đẹp như bây giờ vậy, thần thái sángchói.
Vân phu nhân đương nhiên thấy được thần thái Vân thượng thư dao động, lại thấy được người trước mặt nét mặt Phù Dung, chân mày láliễu, đôi môi anh đào nữ tử xinh đẹp, trong lòng oán hận mắng “Hồ lytinh, cùng nương đoản mệnh của nàng đều là một cái đức hạnh.”
Màđôi mắt Vân nhị tiểu thư Hỉ Châu nhìn người trước mắt rực rỡ, đối thứ tỷ xinh đẹp sinh ra cảm giác ghen ghét thật sâu. Nàng dung mạo chỉ làthanh tú, bởi vậy luôn lấy sự trang nhã, thân thể đoan trang nổi tiếng ở khuê các, mà mẫu thân cũng lo nghĩ nhiều cho nàng, thế này mới có tiếng trong kinh Lễ bộ Thượng thư gia đích tiểu thư biết thư thức lễ, đoantrang hào phóng mỹ danh.
Nàng luôn coi đây là đương nhiên,cũng nhận định đạo lý giống mẫu thân “Nữ tử phải lấy đức hạnh làm trọng, dung mạo là phụ”, đối với những tiểu thư khuê các xinh đẹp có tiếngchẳng thèm quan tâm.
Nhưng hôm nay, lần đầu tiên nàng lại có daođộng, nàng từng gặp qua tiểu thư xinh đẹp nổi tiếng nhưng không bằng một góc thứ tỷ trước mắt, thứ tỷ của nàng xác thực là dung mạo cực mỹ.Trong lòng của nàng không khỏi dâng lên một cảm giác nguy cơ dày đặc.
Vân phu nhân mở miệng:“Như Tuyết đến đây a, ngươi đứa nhỏ này thật là,ngươi hôm qua mới từ trong thôn trang đến, đi xe ngựa mệt nhọc, thânmình ngươi lại yếu ớt, không bằng nghỉ ngơi một phen thật tốt, hôm naycần gì sớm như vậy đã tới đây thỉnh an.”
Nghe lời nói Vân phunhân đúng là một mảnh tâm địa từ mẫu, nhưng cũng không làm cho tronglòng Ân Như Tuyết buông xuống đề phòng.
“Như Tuyết đa tạ ý tốtcủa phu nhân, chỉ là hôm qua chưa được gặp phu nhân, hôm nay nếu khôngđến thỉnh an, trong lòng Như Tuyết lại bất an.” Ân Như Tuyết cũng diễnmột vở kịch hay. Nói xong, Ân Như Tuyết lại che lại khăn mặt, cúi đầu ho khan vài tiếng.
Vân phu nhân còn chưa kịp mở miệng, Vân thượngthư đã nói :“Như Tuyết, thân thể ngươi suy nhược, về sau không cần lạiđến thỉnh an phu nhân.”
Vân phu nhân trong lòng rất không vui,nàng mặc dù không nghĩ lại thấy Ân Như Tuyết, nhưng cũng không muốn đểVân thượng thư thương yêu nàng như vậy.
Lúc này nhị tiểu thư HỉChâu thấy được, giả bộ nở nụ cười, tiến lên kéo Ân Như Tuyết, nói:“Tỷtỷ, ngươi về sau nếu không đến thỉnh an mẫu thân, vậy sau này lúc HỉChâu đến thỉnh an sẽ không có người đi theo cùng rồi.”
Ân NhưTuyết thật sự không thích tiếp xúc với nàng, cố gắng tránh thoát tay của Hỉ Châu. Ngẩng đầu, nhìn Vân thượng thư, khẽ nói:“Phụ thân không cần lo lắng thân thể Như Tuyết, Như Tuyết chỉ là hôm qua lúc nghỉ ngơi ở BíchĐạo viện không cẩn thận bị nhiễm lạnh mà thôi.”
Vân thượng thưnghe được lời Như Tuyết nói, lại nhìn về phía Vân phu nhân:“Bích Đạoviện, cái chỗ kia gần ao hoa sen, thật sự rất bất lợi cho việc Như Tuyết điều dưỡng thân thể, đổi chỗ ở đi.”
Vân phu nhân lại cười,“Lãogia, chỉ là hôm qua hạ nhân làm việc qua loa lười biếng, còn chưa đemBích Đồng viện thu thập xong, bởi vậy ta mới để cho Như Tuyết trước điBích Đạo viện nghỉ tạm. Hôm nay ta nhất định đốc thúc hạ nhân cẩn thậnthu dọn Bích Đồng viện, để cho Như Tuyết chuyển vào.”
Vân thượngthư lúc này mới hài lòng gật gật đầu, Như Tuyết là Thành Vương nhìntrúng, cũng là đại tiểu thư đàng hoàng của Vân gia hắn, đương nhiên phải đối xử thật tốt.
Như Tuyết từ chỗ thỉnh an Vân phu nhân trở về không lâu, thì được dọn vào Bích Đồng viện.
Bích Đồng viện rộng rãi thoải mái, đang mùa hạ, hoa nở rộ, lộ vẻ tiên diễmmà sáng ngời. Hạ nhân lui tới nối liền không dứt, trên mặt thần sắcnhiệt tình, kính cẩn, hoàn toàn không còn vẻ ngày hôm qua khi nàng vàophủ lười biếng cùng khinh thường.
Anh Đào tiểu nha đầu đơn thuần, ở bên người Như Tuyết cười nói:“Những người này, ngày hôm qua một bộdáng, hôm nay lại thay đổi một cái bộ dáng khác. Còn không phải vì biếtVân thượng thư đối với tiểu thư chúng ta rất là sủng ái.”
Ân NhưTuyết trên mặt cũng cười, nhưng trong lòng lại thở dài:“Thiên hạ rộnràng đều vì lợi đến, thiên hạ nhốn nháo đều vì lợi đi. Vô lợi không dậynổi sớm, Vân thượng thư đối với nữ nhi nàng quan tâm đến nhiều như vậy,nhất định là Thành Vương gia đã nói với hắn gì đó, làm cho hắn thấy được lợi ích trong đó thật lớn.”
Ân Như Tuyết tiến vào Vân phủ khôngbao lâu, tin tức trong kinh linh hoạt đều biết tin Lễ bộ Thượng thư Vângia đại tiểu thư từ trong thôn trang trở về.
Bình thường người ta đối với việc một cái thứ nữ trở về cũng không có lưu tâm gì.
Nhưng có rất nhiều người cùng Vân gia quyền thế tương đương lại nghĩ không có đơn giản như vậy, phải biết rằng, lần tuyển tú này cũng không có quyđịnh phải là chính nữ, chỉ cần tuổi phù hợp là được. Bọn họ đều âm thầmphỏng đoán, chẳng lẽ thứ nữ này là Vân gia đặc biệt chọn vào cung tuyểntú? Nhưng người của đại gia tộc chân chính lại không chút nào thèm để ý, bởi vì đối với bọn họ mà nói, một cái thứ nữ, cho dù dung mạo xinh đẹptuyệt trần thì thế nào? Dù sao cũng không gây nổi cái đại sóng gì.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.