Edit: Bộ Yến Tử  
"Người đâu, đổi trà của Thái tử thành Lục Mao phong!" Hiên Viên Đình nhìn ra ngoài cửa hét lớn, đãi ngộ trong nháy mắt khác nhau một trời một vực! 
"Hoàng thúc, người quá độc ác!" Hiên Viên Hạo sờ sờ đầu bị gõ đau, thầm hận bản thân vừa rồi không uống nhiều thêm hai ngụm, đúng là hối hận xanh cả ruột. 
Chỉ chốc lát sau, nha hoàn thật sự bưng một ly Lục Mao phong lên, hay là đi tìm quản gia muốn, trà của Vương gia trà đều là trà ngon thượng đẳng, loại kém cỏi này thật sự trong công khoản đặt mua của vương phủ không có. 
Hiên Viên Hạo tha thiết mong chờ nhìn "Tây Hồ Long Tỉnh" của mình bị đổi thành "Lục Mao phong", ôi, thất sách thất sách! Có lần này, lần sau lại đến cọ trà, sợ là chỉ có mệnh uống Lục Mao phong. 
Hiên Viên Đình nhìn cháu ruột vô cùng đáng thương, không biết tại sao trong lòng lại thấy sảng khoái tuyệt vời? Bưng ly trà Tây Hồ Long Tỉnh của mình lên hưởng thụ uống liền hai ngụm, còn nói năng hùng hồn đầy lý lẽ bàn: "Hừm, trà ngon, quả nhiên là trà ngon!" 
Các ám vệ đã trở lại vị trí cũ, nghe được cuộc đối thoại thì mồ hôi chảy ròng ròng, chẳng lẽ chủ tử của bọn họ bị người ta đánh tráo, nếu không thì làm thế nào giải thích cho hành vi ấu trĩ này, hơn nữa còn là cháu ruột của mình? Trong lúc nhất thời, bọn họ không thể nào tiếp thu! 
"Hoàng thúc!" 
Hiên Viên Hạo giống như một đứa nhỏ, tức giận đặt mông ngồi trên ghế, ngửi hương 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-phi-nghien-nuong-tu-bon-vuong-chin-roi/1489731/quyen-1-chuong-66-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.