Edit: Bộ Yến Tử - 
Sau khi Dạ Tử Huyên tỉnh lại, Hiên Viên Đình liền liệt nàng vào cấp bậc động vật quốc bảo, bảo vệ tương đối chặt chẽ, cái này không cho làm cái kia cũng không cho chạm. Luôn cảm thấy hắn là lạ, nhưng mà, người ta hết sức ân cần hầu hạ mình, lại không có ý đồ không an phận, dáng vẻ thanh tâm quả dục làm cho người ta nhịn không được muốn trêu chọc, có gì không đúng sao? Nhưng nàng lại cảm thấy hình như có chỗ nào đó không đúng, chỉ là, không đúng chỗ nào nàng lại không thể nói rõ! 
"Huyên Nhi, đang nghĩ gì vậy?" 
Hiên Viên Đình lại bưng thức ăn ngon vào, nhìn mỗ nữ nào đó ngồi trên ghế cười ngây ngô, khóe miệng khẽ nhếch lên nụ cười, đưa tay nạo nạo lên chiếc mũi ngọc tinh xảo của nàng, dịu dàng hỏi. Hắn đúng là nắm chặt cờ hiệu “Hưởng thụ”, sưu tập thức ăn ngon xung quanh vì nàng, không biết, bánh ngọt của các thành trấn bên cạnh có bị hắn gom đi hết hay không! Lúc này vẫn cón nóng hổi!  
Dạ Tử Huyên lườm hắn: "Mùa đông lạnh cóng tay cóng chân, ngươi còn táy máy tay chân, không sợ lạnh à! " Thật ra, tay của hắn vẫn rất ấm! 
"Ha ha ha..." 
Hắn lại vui vẻ cười ra tiếng, nha đầu này —— thật sự không có cách nào nắm bắt được nàng! 
Hôn mê ba ngày, lại bị cấm túc hai ngày, cảm giác mình cũng sắp nổi mốc rồi! Ba ngày lại mặt về nhà mẹ đẻ cũng không đi, không biết nên ăn nói chuyện này với phụ thân tướng quân như 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-phi-nghien-nuong-tu-bon-vuong-chin-roi/1489726/quyen-1-chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.