*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. 
Editor: Bộ Yến Tử 
Cung Phượng Tê... 
"Nương nương, trời vừa sáng, ngài nằm thêm một lát đi!" 
Tuy rằng ngoài miệng Thanh Cô nói như vậy, nhưng hai tay bà lại không nghỉ ngơi, vén rèm giường lên. 
Thái Hậu nương nương qua tuổi sáu mươi, ở cổ đại đã được cho là trường thọ. Tuy tinh thần bà tốt, nhưng cơ năng thân thể cấp tốc giảm xuống, trong lòng bà thấy rõ ràng hắn chính là một linh hồn hiện đại. Tiền sinh, bà là Tiến sĩ nghiên cứu trẻ tuổi nhất. 
"Ai gia rốt cục hiểu rõ một cọc tâm sự!" 
Khóe miệng bà cầm cười, nói phá lệ vui vẻ, con trai của bà, cuối cùng tìm được một nữ tử đáng giá hắn quý trọng, trong lòng bà chôn sâu áy náy, thoáng chiếm được tia an ủi. 
Tự nhiên Thanh Cô biết bà đang nói cái gì, thở dài một hơi, một bên thay bà thay quần áo, một bên khuyên giải: "Nương nương, nhiều năm trôi qua như vậy, ngài nên buông xuống!" 
"Ai gia cảm thấy có lỗi với đứa trẻ này..." Trên mặt Thái Hậu đều là áy náy: "Ai, ngày đại hỉ, hôm nay ta đừng nói chuyện mất hứng đó!" 
"Nương nương, nô tì thay ngài truyền đồ ăn sáng nhé!" 
"Không, trước ngươi cho người tới phủ Dật Vương truyền khẩu dụ của ai gia, để Dật Vương và Dật Vương phi hôm nay không cần tiến cung phụng trà, ngày mai lại đến! Nhường vợ chồng son ngủ nhiều một lát, tối hôm qua khẳng định mệt muốn chết rồi!" 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-phi-nghien-nuong-tu-bon-vuong-chin-roi/1489707/quyen-1-chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.