Editor: Bộ Yến Tử 
Vì nghe nhân sĩ bát quái “Ca công tụng đức” bản thân, hôm qua lúc canh baDạ Tử Huyên đi ngủ, canh năm rời giường, tinh thần này đáng giá người ta tán dương cỡ nào? Nếu người đọc sách đều có tinh thần như nàng, bảo đảm người người đều đỗ Trạng Nguyên! Khinh bỉ xong người đọc sách treo đầudê bán thịt chó, nàng đã sớm vứt tật ngủ đến mặt trời lên cao ra sauđầu! 
Dạ Tử Huyên được Thúy Nhi tỉ mỉ trang điểm, sớm ăn xong đồăn sáng, dưới sự cầu xin đau khổ của Thúy Nhi, chủ tớ hai người bắt đầuxuyên việt từ phố lớn đến ngõ nhỏ ở Hán thành! 
Đều nói một ngàychi kế ở chỗ thần, thật là đúng, dậy sớm không khí cũng tươi mới hơn sovới bình thường. Nghĩ nghĩ bình thường bản thân ngủ trưa đến ba sào mớidậy, chất lượng không khí thật đúng là kém. Đi theo thần hi, các cửahàng bắt đầu mở cửa quét dọn, người bán hàng rong cũng vội vàng xuất môn làm buôn bán! 
Đi trên phố, người trên đường dần dần nhiều lên.Nhưng mà, Dạ Tử Huyên bắt đầu nghi hoặc, tối qua nàng đã tản mát qua cửa sổ từng nhà phát bạc, sao đến thời điểm này còn không có động tĩnh? 
”Tiểu thư, sớm như vậy người ra đây làm chi?” Thúy Nhi đánh ngáp hỏi, từ saukhi tiểu thư tỉnh lại, thời gian nghỉ ngơi đều thay đổi, nên thời giannghỉ ngơi của nàng ta cũng phải thay đổi. Sớm như vậy rời giường, nhângia thật sự thật vây! 
”Đùng” một tiếng, Dạ Tử Huyên không chút do dự dùng cây quạt của Hiên Viên Đình đập vào đầu Thúy Nhi, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-phi-nghien-nuong-tu-bon-vuong-chin-roi/1489687/quyen-1-chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.