Dạ Tử Huyên nghe thấy thanh âm như muỗi của Thái hậu nương nương, như bị lôi đánh ngoài khéttrong sống. Nụ cười tươi rói buổi sáng cứng ngắc trên mặt không có tánđi. Ta lải nhải, không hổ là Thái hậu nương nương, giác ngộ chính trịcao như vậy, xuyên việt còn nhớ thương chuyện Áo vận hội linh tám năm mà tổ quốc tổ chức, có bao nhiêu ái quốc đây?
Ở đây có vài ngườinội lực thâm hậu vẫn có thể nghe được lời Thái hậu một cách rành mạch:Linh bát Áo vận hội là thế nào? Đó lại là từ ngữ hoặc hoạt động mới à,sao bọn họ lại không biết? Kết quả là, ánh mắt nhìn về phía Thái hậu vàDạ Tử Huyên càng thêm quỷ dị.
”Phi thường thành công!” Dạ Tử Huyên sửng sốt nửa ngày, bốn chữ độ cao khái quát hồi báo Áo vận hội cho Thái hậu nương nương.
Thái hậu nương nương lại lần nữa kích động thốt ra: “Tốt! Tốt! Tốt!” Trong thanh âm đè nén không được trào dâng.
Ba chữ “Tốt”, làm chư vị đang ngồi giật nảy mình, một đám đều âm thầm oánthầm. Hôm nay Thái hậu nương nương cũng quá không tầm thường, cùng bìnhthường bọn họ thấy ung dung đẹp đẽ quý giá, Thái hậu đạm mạc lạnh lùnghoàn toàn bất đồng. Sẽ không phải Thái hậu bị đánh tráo?
”Đến,Thất Nhi lên ghế trên bồi bản cung, nói chút chuyện rầm rộ đương thờicho bản cung nghe.” Thái hậu nói xong không đợi Dạ Tử Huyên phản ứngliền kéo nàng lên trên.
Mọi người trừng lớn hai mắt nhìn một mànquỷ dị này, sau khi qua đi, tầm mắt mọi người nhất tề xoát xoát nhìn vềphía phu thê Dạ Tu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-phi-nghien-nuong-tu-bon-vuong-chin-roi/1489676/quyen-1-chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.