Sáng sớm hôm nay, trên bầu trời lại bao phủ bởi một tầng sương mù, ánh mặttrời vàng óng ôn nhu gắn vào trên đám sương làm cho người ta cảm nhậnđược một loại cảm giác nhu hòa.
”Huyên Nhi, con không cùng cha mẹ tiến cung, con muốn làm gì đó?”
Hôm nay trên mặt Dạ Tu La có chút không vui, nha đầu kia hồ nháo quá mức,hôm nay là sinh thần sáu mươi của Thái hậu nương nương. Ngoài quan viêntam phẩm, phu nhân và đích nữ đều phải tham gia, còn vì chọn phi choNhân vương Thế tử, nàng cũng không biết đi tranh thủ?
Dạ Tử Huyên sao có thể đi lo lắng chuyện nào không có yên lòng, vì thọ lễ chúc thọcủa Thái hậu còn kém một bước mấu chốt cuối cùng, nàng phải đi xem nênlàm sao bây giờ?
Sau khi trái lo phải nghĩ... Có rồi!
”Phụ thân, mọi người đi trước, sau đó chờ con ở cửa cung nhé.”
Dạ Tử Huyên nói xong, thừa dịp Dạ Tu La không chú ý, vận khinh công, đikhỏi đại sảnh, bay lên mái hiên. Chuyện này làm Dạ Tu La tức giận khôngnhẹ: “Người đâu, đuổi theo bắt Thất tiểu thư xuống cho ta.”
Thậtsự là tức chết ông rồi, nữ nhi này trước kia hay nghịch ngợm gây sự,nhưng còn không đến mức đối nghịch cùng ông như vậy, hôm nay thật sự làtức chết ông mà. Quả thực, trước kia Dạ Tử Huyên sẽ không đối nghịchngoài sáng với ông, thông thường đều là ám độ trần thương, chỉ là lãonhân gia ông không biết mà thôi.
”Thúy Nhi, ngươi gom toàn bộnhững gì ta chuẩn bị cho Thái hậu hoàn hảo không tổn hao gì đưa đến cửacung chờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-phi-nghien-nuong-tu-bon-vuong-chin-roi/1489674/quyen-1-chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.