Tia sáng xuyên qua kẽ lá, chiếu vào gương mặt hai người đang hôn nhau say đắm.
Hoắc Dực lưu luyến hôn một cái nữa lên môi nàng, sau đó mới chậm rãi rời khỏi đôi môi mềm đỏ mọng khiến người ta si mê, kề vào trán nàng dịu dàng nói: “Ta hiểu suy nghĩ của nàng, nàng hãy tin ta, cả cuộc đời này ta sẽ không phụ nàng.”
Lâm Tam Tư tựa vào ngực Hoắc Dực, hai tay ôm lấy vòng hông rắn chắc của hắn, gật đầu nói: “Điện hạ, ta tin chàng.” Trong giọng nói vẫn còn đọng lại hơi thở ngọt ngào sau khi được hôn.
Hoắc Dực vén tóc cho nàng, lại véo nhẹ má nàng, hỏi: “Ta phải đi gặp Vương thúc bây giờ, nếu nàng không mệt thì đi cùng ta được không?”
Lâm Tam Tư lắc đầu nói: “Điện hạ, chàng và Đoàn vương bàn chuyện đại sự, ta ở bên cạnh không tiện lắm, với lại có nghe thì cũng không hiểu, cũng không giúp được gì, không bằng để ta chơi cùng với Hi Nhi thôi, chờ chàng trở lại chúng ta sẽ đi hái sơn trà, có được không?”
Hoắc Dực nghĩ cũng thấy đúng, hắn vốn chỉ muốn có Tam Tư ở bên cạnh, bất luận hắn ở đâu, chỉ cần có nàng ở bên là hắn cảm thấy rất yên lòng, nhưng lại không nghĩ đến cảm thụ của nàng, mấy chuyện triều chính Tam Tư có nghe thì cũng sẽ thấy nhàm chán vô vị. “Vậy cũng được, để ta sai người dẫn nàng đến tây sảnh, Hi Nhi đang ở đó đấy.”
“Vâng.” Lâm Tam Tư mỉm cười, kiễng chân hôn lên mặt Hoắc Dực một cái, nói: “Chàng cứ từ từ hàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-phi-duong/565411/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.