Đêm khuya, trong phủ thái tử vô cùng yên ắng, Lâm Tam Tư đã ngủ say, chắc do hôm qua ở trong thư phòng hơi lạnh nên trước khi ngủ nàng có ho mấy cái, nhưng cũng không nghiêm trọng lắm, chỉ cười nói muốn được đích thân lên núi hái quả tỳ bà(1) mang về ăn, vì quả đó trị ho rất tốt.
(1) Quả tỳ bà: Có nguồn gốc từ vùng Đông Nam Trung Quốc, quả có hình giống đàn tỳ bà. Ngoài ra, quả còn có nhiều tên gọi khác như nhót Nhật, nhót tây, lô quất...Quả tỳ bà khi còn xanh rất chua, nhưng khi chín thì có vị ngọt xen lẫn chua và thơm, ăn rất mát.Quả thường được ăn vào mùa lạnh bởi loại quả này có công hiệu phòng và trị ho, cảm cúm, hen suyễn rất tốt.
Hoắc Dực cúi xuống hôn lên thái dương nàng, giúp nàng đắp lại chăn rồi mới tới thư phòng, Hà Tất Kỳ và Tống Cảnh Ngưỡng đã đợi ở đó khá lâu rồi, giờ đang đứng yên như hai cái cọc gỗ vậy.
“Hai ngươi hãy điều tra về chuyện của Lâu tiểu thư đi.”
Hoắc Dực phân phó, lúc nói hắn khẽ giơ ống tay áo lên, lập tức một mùi hương nhè nhẹ tỏa ra.Tống Cảnh Ngưỡng mũi tốt mà mắt cũng tốt, nhận ra ngay mùi hương đó phát ra từ cái túi thơm giấu trong tay áo của thái tử.
Trước đây không phải điện hạ rất ghét kiểu mùi hương thơm ngát thanh nhã này sao? Sao bây giờ còn mang theo túi thơm bên người như vậy?
Tống Cảnh Ngưỡng nghĩ xong, không khỏi quay sang nhìn Hà Tất Kỳ đứng bên cạnh, thấy gương mặt chữ điền của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-phi-duong/565408/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.