“Tâm ý của các ngươi ta xin nhận, chuyện hôm nay ta chưa từng nghĩ là các vị sẽ đến chung vui, không hề có chuẩn bị, cho nên xin mời các vị về cho.” Hoắc Dực chắp tay sau lưng, bóng dáng cao ngạo đứng bên cạnh hai con sư tử đá, ngữ điệu không cho phép cự tuyệt khiến cả đám sửng sốt, cảm giác như mình đang bị đùa cợt, nhưng dù giận đến mấy thì cũng không dám nói.
Đối với chuyện này, tuy mọi người hết sức ngạc nhiên, nhưng cũng thấy phù hợp với phong cách hành sự của Hoắc Dực, đang lúc mọi người phán đoán nguyên do hắn làm vậy thì Hoắc Dực lại lên tiếng.
“Các lễ vật các vị mang vào phủ lúc trước ta đã cho người kiểm kê kỹ rồi.” Hoắc Dực lúc nói chuyện hơi nhếch môi cười nhạt, khiến cho người ta cảm thấy trong lúc lơ đãng hắn có thể dồn người ta vào chỗ chết vậy, thật vô cùng đáng sợ. “Ta vốn là muốn trả lại cho các vị, nhưng phía bắc năm nay gặp thiên tai nghiêm trọng, ta biết các vị cũng thương cho dân chúng bị nạn giống như ta, nhưng ngặt nỗi là không thể trực tiếp đến giúp được.May sao ta vừa mới nghe tin phụ hoàng sẽ phái Lưu Tư Lưu đại nhân đi lên phía bắc cứu trợ, ít ngày nữa sẽ lên đường, vậy riêng ta sẽ chi mười vạn lượng bạc trắng giao cho Lưu đại nhân mang đến giúp ta, đồng thời cũng một lần đứng ra làm chủ thay các vị, chuyển tâm ý của các vị đến Lưu đại nhân để cứu trợ người dân bị nạn.” Hoắc Dực dừng một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-phi-duong/565384/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.