Ánh mắt của Hoắc Dực khẽ rung động, nhìn nàng chăm chú không rời, đưa tay ra ôm nàng vào trong ngực, ghé vào tai nàng nói: “Chờ ta trở về, ta hứa mỗi ngày đều sẽ giúp nàng mặc y phục.”
Lâm Tam Tư nghe vậy cũng hơi sửng sốt, muốn cười nhưng không cười nổi, đầu tựa vào lồng ngực hắn, hồi lâu sau mới nói: “Ta sẽ chờ.”
Bỗng nhiên cửa bị người từ bên ngoài đẩy mạnh ra.
“Tiểu thư, nước này vừa đủ ấm, người mau tới rửa…” Lời còn chưa dứt thì miệng đã im bặt.
Bách Hợp mở to mắt nhìn hai người đang ngồi ôm nhau trên giường, bởi vì quá kinh hãi nên để rơi chậu nước trong tay, nước vương đầy ra đất.
Bách Hợp sợ hãi vội đưa tay che mắt, dậm chân nói: “Tiểu thư…”
Lâm Tam Tư nhìn vẻ mặt đứng đắn của Hoắc Dực, mím môi cười nói: “Còn không mau hành lễ với thái tử điện hạ.”
“A, là điện hạ đó sao?”
Bách Hợp bị kích động không nhẹ nên lời trong lòng liền nói ra theo phản xạ, mà câu này của nàng khiến cho Lâm Tam Tư giật mình, Bách Hợp có ý gì đây! Sẽ khiến cho người ta hiểu lầm đấy!
Bách Hợp vội vàng quỳ xuống: “Nô tỳ ra mắt thái tử điện hạ, thái tử điện hạ vạn an…”
Lâm Tam Tư thấy Bách Hợp đi vào, nghĩ cứ ôm ấp với Hoắc Dực như vậy thì không được hay lắm, nhưng nàng mới nhẹ nhàng tránh ra một chút thì lại bị người ta giữ chặt, nên cuối cùng đành mặc kệ cho Hoắc Dực ôm.
Hoắc Dực híp mắt nhìn Bách Hợp, nói: “Nhắc lại lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-phi-duong/262883/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.