Tên tiểu tử ăn xin nhức đầu ôm đầu, quay đầu về phía sau nói với một gã ăn xin khác: "Đại ca, chúng ta giống như gặp được hai kẻ điên, hỏi bọn hắn là ăn xin từ đường nào đến, một người nói bạch đạo, một người nói hắc đạo, chúng ta có hai con đường này sao?
". . . . . ."
". . . . . ."
Quân Lam Tuyết và Quân Tiểu Ngôn lập tức im lặng, hai người bĩu môi, một người thì ở trong lòng âm thầm thăm hỏi tổ tông mười tám đời của tên tiểu tử ăn xin này. Người kia thì đại khái là ở trong lòng nguyền rủa đối phương cả đời không ăn được gà nướng.
Đại ca của tên tiểu tử ăn xin kia đi tới, dáng người rất cao lớn, cao hơn Quân Lam tuyết nửa cái đầu, từ trên cao nhìn xuống bọn họ: "Các ngươi từ con đường nào tới đây?"
Quân Lam Tuyết nói: "Chúng ta tới từ con đường phía trước kia, muốn gia nhập Cái Bang."
"Đúng đấy đúng đấy, đại ca ca, ngươi đừng thấy ta nhỏ con, thật ra thì ta rất ngoan rất dễ nuôi, bữa ăn sáng chỉ cần ăn ba bánh bao là được, hai món thịt cùng một món rau là được. . . . . . Ưmh ưmh?"
Quân Lam Tuyết vội vàng che cái miệng lắm mồm của Quân Tiểu Ngôn lại, chết tiệt, tiểu tử thúi này, lại nói câu buổi trưa muốn ăn toàn bộ gà nướng dầu, đoán chừng ngay cả cửa Cái Bang chưa kịp chạm vào thì liền bị đuổi ra ngoài rồi.
Tên ăn xin kia nghiêng đầu quan sát bọn họ mấy lần, " Cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-phi-cua-vuong-ai-phi-thieu-quan-giao/1633682/quyen-2-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.